Từ ngày Chung Linh mang thai nhất cử nhất động cô liền bị anh quan sát,dòm ngó.Cô ăn uống cũng là chính tay anh xuống bếp nấu cho cô.
Chung Linh như một bà hoàng trong Dinh Thự Tịch Gia, mỗi bước đi đều có người theo sau. Khi cô bước xuống cầu thang Duy An cũng đều đứng phía sau dìu dắt cô từng bước.
Tuy ngoài mặt bác sĩ nói cô không sao nhưng trong lòng anh luôn thấp thỏm,lo lắng sợ hãi cô sẽ xảy ra chuyện.Mỗi buổi tối anh luôn là người đọc sách ru cô ngủ trước,anh không bao giờ dám ngủ trước cô và mỗi giấc ngủ của anh đều không sâu,chỉ cần cô trở mình một cái,anh đều giựt mình thức giấc nhìn về phía cô.Buổi sáng thì anh phải thức sớm lo từng bữa ăn chăm sóc cô rồi anh mới yên tâm đi làm
Một buổi chiều,khí chơi mát mẻ.
Chung Linh đang ngồi ngoài sân hóng mát thì cô người hầu từ trong nhà bước ra trên tay còn cầm chiếc điện thoại,đưa đến cho cô.
–" Phu nhân, có điện thoại"
Chung Linh thở dài cũng biết người điện thoại là ai rồi.
Bây giờ trong giai đoạn bầu cử mà anh vẫn không quan tâm anh chỉ quan tâm ba mẹ con cô.Đi làm thường rất trễ nhưng về thì rất sớm. Đến chỗ làm thì cứ cách nữa tiếng anh lại điện thoại về nhà xem cô đang làm gì, anh không thấy phiền nhưng cô lại sợ phiền tới anh đang làm việc.
Cô cầm điện thoại nhẹ nhàng áp vào tai nghe.
–" Em nghe..... "
Giọng nói trầm ấm Duy An vang dịu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557815/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.