Uông Kiếm Trì và Dịch Kỳ Ngư được đưa lên một con thuyền trong đêm tối,cả hai cũng đã xong một trận ân ái dưới sự chứng kiến của Lã Siêu Văn,hai người chưa được tỉnh táo thì bị lôi lên chiếc thuyền.
Lã Siêu Văn nhìn hai người rồi nhếch mép cười khẩy.
–" Đụng tới ai không đụng.....Đụng tới phu nhân của Bộ Trưởng thì chỉ có chết" Anh nhìn về phía lái tàu nói tiếp " Đi đi.... Làm xong rồi nhớ báo cáo lại cho Bộ Trưởng"
Chiếc tàu nhanh chóng rời đi.
Lã Siêu Văn liền cầm điện thoại điện ngay cho Tịch Duy An.
Duy An bên này đang đắm chìm vào giấc ngủ say sưa,khuôn mặt anh hiện lên sự thoả mãn trong thấy thì điện thoại trên đầu liền ren lên.
Anh từ trước giờ,không bao giờ ngủ sâu nên nhanh chóng bắt máy,anh sợ sẽ đánh thức người phụ nữ bên cạnh cũng đang hạnh phúc chìm vào giấc ngủ.
Anh nghe Siêu Văn báo cáo xong thì nụ cười ác độc liền xuất hiện.
—" Làm rất tốt....."
Anh nói xong liền cúp máy nằm xuống bên cạnh cô. Anh vươn tay để cô gối đầu lên cánh tay của anh. Chung Linh theo thói quen liền rút vào cơ thể ôm lấy anh.
–" Anh không cho phép ai có thể sỉ nhục và chạm vào em" Anh xoay người nhìn cô hình ảnh cô bị tên Uông Kiếm Trì cường bạo ngày hôm nay và cả 5 năm trước liền xuất hiện trong đầu anh
Nếu năm xưa anh độc ác ra tay giết hắn,rất có thể ngày hôm nay cô đã không bị hắn cưỡng ép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557806/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.