Chung Ngọc vừa ra tới cửa thì Chung Linh cũng vừa kịp đi vào,cô ngạc nhiên nhìn em gái mình,vừa cất định tiếng định hỏi thì cô đã nhìn thấy trên tay Chung Ngọc đang cầm lọ thuốc của mình.
—" Sau em lại lấy thuốc của chị" Cô đưa tay liền giựt lấy lọ thuốc lại.
Chung Ngọc tức giận nhìn cô khẽ nói:
—" Chị cả! Tên Tịch Duy An thật xấu xa vừa quay trở lại với chị không được bao lâu thì hắn ta lại đổi hết thuốc của chị...Cái này anh ta lại muốn chị mang thai nữa sao.... Em đi tìm anh ta tính sổ"Nói xong cô liền quay người đi
—" Chính chị là người đổi thuốc...Anh ấy không biết gì về chuyện này.....Chuyện này không liên quan đến anh ấy" Khi Chung Ngọc ra tới cửa thì cô phía sau liền lên tiếng.
Chung Ngọc nghe xong giật mình bất ngờ không tin những gì mình nghe thấy,cô xoay người nhìn Chung Linh.
–" Chị nói thật"
Chung Linh nhẹ nhàng gật đầu
Chung Ngọc lập tức đóng cửa phòng lại đi thật nhanh lại hỏi cô.
—" Tại sao chị lại làm vậy......Chị không biết sẽ nguy hiểm thế nào khi chị mang thai lần nữa sao"Cô không hiểu chị mình đang nghĩ gì trong đầu.Cô còn nhớ lần sinh Thiên Hạo chị cô đã bước vào quỷ môn quan như thế nào,bây giờ lại muốn lập lại nữa sao.
Chung Linh thầm thở dài lắc đầu làm sao cô không biết nhưng cô chỉ muốn làm điều này để bù đắp cho anh vì những gì anh đã hi sinh làm cho cô.
Cô ngước mặt lên nhìn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557802/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.