Kỳ Ngư cô ta bạo dạn cởi từng cút áo sơ mi của anh,luồng tay vào trong sờ soạng khắp nơi.
Duy An rơi vào hố sâu ánh mắt anh đờ đững nhìn cô ta.
Nhưng trước mặt anh lại xuất hiện hình bóng Chung Linh đang nhìn anh với ánh mắt ôn nhu.
Anh xiếc chặt eo cô ta môi anh dời xuống cổ của cô ta hôn và nói.
–" Phu nhân, anh xin lỗi, anh nhớ em nhiều lắm,em biết không,không ngày nào mà anh không nhớ đến em"
Kỳ Ngư sắc mặt tái xanh lại thì ra người anh đang suy nghĩ là vợ anh chứ không phải cô.
Trong lòng cô gia tăng sự câm ghét lên người Dịch Chung Linh và càng ghét sự giả tạo của anh, nhưng tình cảm cô dành cho anh chưa bao giờ ngừng lại vì muốn có được trái tim anh cô đã dùng mọi thủ đoạn để chồng cô có thể ruồng bỏ cô một cách không thương tiếc,khi mà Duy An đã chứng kiến cô bị chồng đánh thì cũng là lúc anh đã sa vào bẫy của cô.
Kỳ Ngư ôm chặt đầu anh áp vào ngực mình.
–" Tư Lệnh có chuyện lớn rồi"Không ngờ lúc đang cao trào thì Phó Quan từ bên ngoài chạy vào mà không thèm gõ cửa.
Phó Quan vừa vào thấy tình cảnh ám muội,anh nghĩ mình không nên vào lúc này thì có lẽ sẽ tốt hơn,Anh lập tức cuối đầu nói.
–" Xin lỗi,tôi vào không đúng lúc"
Duy An giật mình anh xô ta ra lắc đầu,lấy ý thức lại,anh định vừa làm cái chuyện gì vậy mém chút xíu là anh đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-sung-doc-vo-yeu/2557722/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.