Lôi Vũ không nghe nổi nữa, không khỏi đứng lên, thay Úy Ương lặng im không nói lên tiếng: "Cô Chu, sự tình còn chưa điều tra rõ ràng, sao cô có thể dùng ngữ khí khẳng định như thế tới kết luận.."
Các thầy cô khác cũng cảm thấy cô giáo Chu có chút quá đáng.
Chu Nam lại tranh biện, âm thanh vang dội dị thường:
"Thầy Nghiêm của bộ khảo vụ đã giao phó toàn bộ, chuyện này cơ bản đã sáng rõ, thầy Lôi, thầy lẽ nào cho rằng chỉ dựa vào thành tích mấy năm nay của Úy Ương, trò ấy có thể thi được điểm cao như thế? Phải biết, đề thi lần này, độ khó cũng là khó nhất từ trước tới nay, học sinh Úy luôn xếp ở mấy cái tên phía cuối cùng, thành tích số lần không đạt vô số, lần này như người trời xoay chuyển càn khôn thành đứng nhất, thầy coi trò ấy là thần tiên à!"
Câu câu chữ chữ là châm chọc.
"Trường học đích thực là không thể dung thứ gian lận, nhưng cũng không thể oan uổng học sinh." Lôi Vũ lấy âm thanh vang dội mà đáp lại, thật sự là nhìn không quen người phụ nữ này cường điệu cướp lý, hơn nữa còn nhấn mạnh: "Chuyện này, chúng ta cũng không thể chỉ nghe lời nói đơn phương phiếm diện của thầy Nghiêm được.."
"Thầy Quản, thầy Hầu, Thầy Địch, các thầy nói, dựa vào ấn tượng của các thầy với Úy Ương, trò ấy thi đứng nhất, rốt cuộc là danh xứng với thật hay là giở trò bịp bợm?"
Chu Nam không muốn cùng Lôi Vũ tranh luận, người này luôn bảo vệ học sinh như vậy, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068373/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.