Úy Ương đang bắn bia, bỗng nhiên hắt xì một cái, run tay, pằng, bắn trật vào bao rỗng, bắn ra một cái thành tích kém nhất trong lịch sử.
Mẹ Dương nhìn đến bia số, tới hỏi: "Bị cảm rồi?"
"Không."
Úy Ương lắc đầu, sờ sờ mũi, lại xoa xoa cánh tay.
Loại cảm giác này giống như có người đang tính kế cô vậy.
Cô lại âm thầm tính toán, hôm nay bản thân nổi bật lớn như vậy, thời khắc này, mấy kẻ luôn muốn chèn ép chĩa mũi nhọn vào bản thân có hay không đang liên kết lại nghĩ ra cái chủ ý xấu gì ám toán bản thân đây?
Gần đây đối phương quá yên tĩnh rồi.
Cái này khiến cô cảm thấy, hẳn là điềm báo trước bão táp.
Bình yên chỉ vì muốn mưa gió tới càng mãnh liệt sao?
Lúc bắn bia, cô có chút tinh thần bất định, trong lòng luôn đang nghĩ vấn đề này, bản thân có phải là nên làm cái gì đó, tiến hành một chút tự phòng thủ?
Mẹ Dương cảm nhận được, hôm nay trạng thái cô không ổn, hỏi: "Úy tiểu thư, cô có tâm sự?"
Úy Ương đích thực là có suy tư, nhưng không nói ra.
Sau bữa tối, cô gọi Tô Triết tới, suy nghĩ ấp ủ trong lòng mấy tiếng kia đã hình thành, bây giờ cô muốn thêm người hành động.
"A Tô, người bên cạnh anh tổng cộng có bao nhiêu người?"
"4 người."
"Đều từng chạm mặt anh rồi sao?"
"Từng chạm mặt. Có vấn đề gì không?"
Hắn hỏi lại.
Úy Ương không đáp, tiếp tục hỏi.
"Ngoài ra anh còn có thuộc hạ nhỉ?"
Theo cô được biết, Tô Triết mang theo ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068371/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.