Rất đúng, nếu là trước kia, hắn nhất định sẽ không nói loại lời sến súa này đâu.
Nhưng, bây giờ hắn sẽ nói, vì cô nghe xong sẽ cười rất vui vẻ - Cô một khi vui vẻ, cả người sẽ phát sáng, cô vừa phát sáng, liền xinh đẹp vô cùng.
Cô xinh đẹp như thế là hắn thích bảo vệ nhất.
"Em nhớ anh không?"
Không nhịn được, hắn khẽ hỏi một câu.
"Nhớ."
Câu trả lời này vang dội mà giòn tan.
Trái tim của Mộ Nhung Trưng bị chấn động thật sâu mà tiếp tục véo véo cái mũi của cô, duỗi tay ôm chặt cô, khóe môi khẽ dương, tuy không phải lời ngon tiếng ngọt gì, nhưng một từ "Nhớ", đã khiến hắn cảm thấy đây là lời tình yêu ngọt ngào nhất, cả người theo đó mà nhiệt huyết sôi trào.
Hai người cứ như vậy yên lặng ôm nhau một lúc.
"Ài, anh muốn nói gì với em thế? Nhanh nói, em phải đi học rồi, sắp không kịp rồi.."
Đồng hồ trên tường tích tắc quay.
Giờ khắc này, Úy Ương hy vọng thời gian có thể dừng lại, đáng tiếc, nó vẫn chạy vội vã, trái tim cô không hiểu sao có chút mất mát, ước chừng là vì trước mắt lại sắp chia xa rồi, trong lúc loáng thoáng buồn, đan thêm triền miên không nỡ.
Đây là một loại tư vị rất kỳ lạ.
Mộ Nhung Trưng lại cúi đầu hỏi một câu như này: "Nhớ bao nhiêu?"
Úy Ương nhịn không được cắn môi, muốn cười, chợt phát hiện người đàn ông này rơi vào tình yêu có lúc thật sự rất ấu trĩ, loại câu hỏi này mà cũng hỏi ra được, giống như một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068364/chuong-203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.