Không lâu sau, Mộ Nhung Trưng quay lại, trên tay cầm một bộ váy màu trắng thêu hoa, dây hai vai, run run nói: "Bộ này khá đẹp."
Cái này là lần trước lúc ở Hải Tân, hắn bảo Lục Kinh Niên đi đặt mua tiện thể mang về, vẫn luôn không mặc, nhãn mác còn chưa cắt đi, vừa nãy hắn vừa tìm liền thấy, cảm thấy đặc biệt có tiên khí, liền cầm tới, trong lòng cảm thấy cô mặc lên nhất định đẹp.
"Đúng là rất đẹp, bất quá, em luôn học, đều không có cơ hội mặc. Anh thực ra không cần mua quần áo đắt tiền như vậy cho em đâu. Sau này cố gắng đừng mua nữa. Em là học sinh, học sinh nên có bộ dáng của học sinh. Em mặc thành thế này, nếu bị bạn học gặp được, không hay.. Bây giờ lời đồn đãi của em đã đủ nhiều lắm rồi."
Úy Ương liếc một cái, uyển chuyển thỉnh cầu một câu, một bên quan sát sắc mặt hắn.
Đối với hắn mà nói, là bởi vì thích cô mà muốn ăn diện cho cô, nhưng đối với cô mà nói, loại ý tốt này có thể mang đến bối rối rất lớn cho cô. Cô hy vọng có một ngày, có thể dựa vào năng lực bản thân, khiến bản thân ăn ngon, mặc đẹp, ở chỗ tốt, mà không phải dựa vào người khác mà có được mấy cái này.
Mộ Nhung Trưng liếc mắt một cái, hơi nhíu mày một chút, vẫn là gật đầu, "Biết rồi, nhưng hôm nay ở nhà mà, em mặc cho anh xem xem!"
Nếu hắn đồng ý rồi, vậy cô đương nhiên cũng không thể phản đối, đồng phục hỏng rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068359/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.