Đang trong lúc không biết nên trả lời thế nào, sau lưng, một âm thanh đàn ông lanh lảnh truyền tới: "Úy Ương tiểu thư!"
Âm thanh ôn nhuận dễ nghe phá lệ.
Úy Ương với Diêu Giang Nam cùng quay đầu, nhìn thấy một người đàn ông tuấn tú mặc Tây trang giày da bước nhanh tới, Tây trang màu đen, khá phẳng phiu, không một nếp nhăn, khiến hắn một thân ưu nhã cao quý, trên mặt vẫn còn tươi cười xinh đẹp, "Cuối cùng gặp lại được cô rồi!"
"Sở tiên sinh? Sao anh lại tới thành phố Ôn thế?"
Người tới không phải ai khác, chính là Sở Kiêu Dao của thành phố Hải Tân, Thần Tài Sở tương lai.
"Tôi tới thành phố Ôn xử lý chút chuyện, vừa tới đường đồ cổ phố cũ, một ánh mắt xoẹt qua, vừa hay nhìn thấy cô. Lâu lắm không gặp.. Này cũng phải sắp ba tuần rồi đi!"
Nụ cười của Sở Kiêu Dao có thể khiến người ta cảm thấy như tắm mình trong gió xuân, rất thoải mái.
"Đúng vậy, lâu lắm không gặp. Tôi đọc báo rồi, 18 vinh khu nhà ở nhóm đầu tiên đã bắt đầu khởi công rồi đúng không!"
"Đúng, đã khởi công. Sao, Tiểu Lục tổng không nói với cô sao?"
"Ồ, gần đây chúng tôi không liên lạc!"
Cô với Lục Kinh Niên lại không thân, sao có thể nói với cô chứ?
"Tôi còn cho là, Tiểu Lục tổng với Mộ tiên sinh quan hệ thân thiết, Tiểu Lục tổng sẽ nói với cô cơ.."
Úy Ương cười hì hì hai cái, cảm thấy người này hình như đang ngầm moi móc thông tin chỗ cô vậy, mơ hồ nói: "Dù có thân, cũng không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068355/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.