Không nhìn nổi nữa Sở Kiêu Dao xoay người ngồi vào trong xe.
Thành Minh đã ngộ ra đạo lý, theo vào ghế điều khiển, nhất thời không biết phải an ủi ông chủ thế nào, lặng im thật lâu mới nói: "Có muốn về không?"
"Thành Minh, sau khi về điều tra cho ta một người."
Ông chủ đột nhiên đưa ra một chỉ thị.
"Ai?"
"Úy Ương. Liên quan đến cuộc đời của cô ấy, toàn bộ điều tra rõ ràng cho ta. Trong mấy ngày này. Ta muốn biết tất cả chuyện trong cuộc sống của cô ấy."
"Vâng. Quay về tôi liền đi làm."
"Um, lái xe thôi!"
Sở Kiêu Dao hai mươi bảy tuổi, trong sinh mệnh hai mươi bảy năm của hắn, mỗi khi gặp chuyện gì, chưa từng lùi bước bao giờ, mặc kệ đối mặt với cản trở gì, hắn tuyệt đối không từ bỏ dễ dàng đâu.
Lúc trước, lúc cha hắn qua đời, hắn của hai mươi tuổi từ nước ngoài trở về, đối mặt với cục diện gần như chia năm xẻ bảy của tập đoàn tài chính Sở Thị, là hắn dựa vào thực lực của chính mình khắc phục khó khăn trùng trùng, lấy được sự tín nhiệm của tất cả cổ đông, tiếp tục ngồi vào cái ghế chủ tịch, cũng đánh bại tất cả sự đoạt quyền của thúc phụ, dẫn dắt tập đoàn đi qua cục diện trình trệ, khiến tập đoàn ngày một thịnh vượng, làm cái tên Sở Kiêu Dao trở thành sự kiêu ngạo của Sở gia.
Hắn, chính là người như thế, một khi nhận định sẽ cố chấp đến cùng.
Đến nay, không dễ dàng gì mới gặp được một cô gái vừa mắt, lại là hoa đã có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068337/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.