Thuyền đánh cá đã sớm chuẩn bị xong, là thuyền tư của "Nhà Biển", thuyền trưởng là đại diện của bà chủ Lão Sa, mấy người giúp việc cùng lên thuyền, chính là người đánh cá ở đây.
Trước Thượng Hải, Úy Ương mặc áo phao, Mộ Nhung Trưng cùng Tô Triết đồng hành.
Thuyền cá không to lắm, nhưng mã lực đủ lớn, lao thẳng ra mặt biển dập dềnh lấp lánh, Úy Ương đứng đầu thuyền, giang rộng cánh tay, tùy ý để gió biển lướt qua cơ thể, hét lên, mà Mộ Nhung Trưng đứng ngay bên cạnh, cùng cô tận hưởng trời cao nước cả cá nhảy nhót này.
Lúc ngoái đầu lại sẽ nhìn thấy ánh mắt nhu tình như nước của hắn, quyến luyến không rời, khiến cô có mùi vị như đang yêu đương thực sự vậy - Không để ý đến hồng trần tục sự, trong ánh mắt chỉ có đối phương.
Hắn của lúc này, không phải là tổng tư lệnh đáng sợ kia, không có nghiêm cẩn, không có câu lệ, dễ thân thiết như thiếu niên bình thường, hắn cho cô cảm giác lạnh đến ôn nhu.
Đúng, hắn vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng trong cái lạnh có ôn nhu.
Loại ôn nhu này, chỉ có thể ngầm hiểu, không thể nói ra.
Đúng, mới có mấy ngày ngắn ngủi mà thôi, cô đối với ấn tượng về hắn đã hoàn toàn bị điên đảo rồi!
Nhớ kiếp trước, cô phải ôm tâm lý hận thù bao nhiêu, mới che mờ đôi mắt của chính mình, thế cho nên không nhìn thấy hắn tốt, mà chỉ nhớ kỹ sự hung hăng của hắn, dã tính cùng bá đạo của hắn.
Một buổi sáng, học cách giăng lưới thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068331/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.