"..."
Úy Ương không nói được gì.
Thật là việc lạ năm nào cũng có, năm nay đặc biệt nhiều!
Đầu tiên là chết đi rồi sống lại, quay về lúc 16 tuổi, sau đó nhảy ra một tiểu nha đầu nhận mẹ-----Nếu hiện giờ cô là thân thể của ba mươi tuổi, nhận một cô bé làm con gái cũng không phải không có khả năng, nhưng, hiện tại cô mới có mười sáu tuổi mà..
"Như vậy à.. Được thôi.. Vậy chúng ta một lời đã định. Trước mặt người khác gọi chị, sau gọi mẹ nhỏ.."
Đáng thương yếu ớt, lại không có cha mẹ, cô làm sao để cô bé thương tâm rơi lệ, ước chừng cũng chỉ là một cách xưng hô, chẳng có việc gì to tát cả.
Vẻ mặt cẩn thận rè rặt kia, gương mặt nhỏ cố muốn lấy lòng, tức khắc rực rỡ xán lạn, "Con biết ngay mẹ nhỏ là tốt nhất mà.."
Rang rộng cánh tay, đứa trẻ này liền nhào vào cô.
Úy Ương nhìn khẽ cười, sờ sờ mái tóc mềm mại của cô bé.
"Bây giờ vui rồi chứ?"
"Um, Vui lắm ạ.."
Gương mặt nhỏ ngẩng lên lại xinh đẹp rồi.
"Ồ, đúng rồi, còn có một chuyện nữa, cha nhỏ không cho con ở nhà của hai người.. Mẹ nhỏ, mẹ nói chuyện này nên làm thế nào đây?"
Nói xong, gương mặt nhỏ kia lại buồn rầu.
Giả vờ đáng thương, đó là việc cô bé thành thạo nhất.
"Um, việc này, ta đi nói với cha nhỏ con, Bé Ngoan đợi tin tốt của mẹ có được không?"
Mộ Nhung Trưng sẽ từ chối, cô một chút cũng không ngạc nhiên, tên gia hỏa đó là người cẩn thận, tự nhiên sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068316/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.