Trước rừng trúc thơm, đã giải tán hết người.
Lôi Vũ cũng đang muốn đi, lại bị lão hiệu trưởng gọi lại: "Ài, ta nói tiểu Lôi a, ngươi đối với cháu gái thứ ba nhà Úy gia như thế nào để bụng thế?"
Đối với việc này, lão gia tử rất hiếu kỳ.
"Mạnh lão, không dấu gì Người, Úy Ương kỳ thật là một đứa trẻ cực kỳ có thiên phú, đã gặp qua là không quên, đầu óc linh hoạt.. Đứa trẻ như thế không học, chính là sưu cao thuế nặng thiên vật."
Lôi Vũ quay đầu cười thần bí, lúc xông tới cố ý đem lời nói đè xuống thật thấp.
"Nói bậy, gặp qua không quên, sao có thể thi ra cái thành tích kém như thế?"
Lão hiệu trưởng thổi râu trừng mắt.
Ông sở dĩ chú ý Úy Ương là bởi vì thành tích của cô bé thực sự quá tệ quá tệ.
Vì thế, ông tinh tế tìm hiểu một phen, nghĩ không hiểu a: Đứa trẻ này nhìn thế nào cũng là một tướng thông minh, nhưng cố tình ngốc thành như thế, thực sự có điểm không bình thường.
Ách, cũng không đúng, nếu thật sự ngốc, sơ trung lên cao trung cũng không lên được a!
"Đây thật là ta nghĩ trăm lần cũng không hiểu được."
Lôi Vũ sờ cằm vẻ mặt nghi ngờ, ngữ phong lại biến chuyển lớn:
"Đứa trẻ này thành tích rất kém, nhưng nó hiểu lý thuyết y học, hơn nữa là không thầy mà cũng hiểu, là bởi vì nhìn thấy cuốn sách trong túi ta liền thông suốt rồi.. Mấy cái phương thuốc phức tạp đó, trăm phương ngàn loại, chứng bệnh cũng tùy mỗi người mà khác nhau, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068222/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.