Úy Ương trong lòng khẽ động.
Nhìn thế này, lúc đầu khi hắn cưới cô, trong lòng người đàn ông này hẳn là có một kế hoạch lâu dài, nếu không hắn sao lại dễ dàng hứa hẹn?
Theo cô biết, hắn xưa nay nhất ngôn cửu đỉnh.
Trình Ân thở dài, tiếp tục giải thích: "Hôm qua, hắn sở dĩ không có đánh trống khua chiêng, tất cả là vì hắn muốn bảo vệ con. Cho nên con ngàn vạn đừng nháo loạn với hắn biết chưa? Trên đời này, ai cũng không bảo vệ được con, chỉ có hắn có thể.."
Những lời này, đều là kiếp trước cô chưa từng nghe qua nỗi khổ não dụng tâm của mẹ.
Từng rất hận sự vô tình của mẹ, hiện tại thật trân quý biết bao phần tình mẫu tử này của mẹ.
Muốn bao bọc mà người thân không bên cạnh, từng là nỗi khổ riêng tư lớn nhất của cô.
Đời này, cô cuối cùng cũng không cần trải qua loại cảm giác tiếc nuối này nữa.
"Đã biết ạ."
Cô ôm mẹ, làm nũng.
"Ai da, con cái đứa trẻ này, đã gả cho người ta rồi, sao vẫn còn tính khí trẻ con thế?"
Trình Ân nhìn con gái dính người như thế, bất giác trêu ghẹo một câu, rất vui mừng khi hai mẹ con có thể hóa giải hiềm khích lúc trước.
Úy Ương cười tủm tỉm, chính là quấn lấy không buông.
Một lát sau, Cô đột nhiên nghĩ đến một chuyện rất quan trọng, "Mẹ, Người sao lại khẳng định Tứ thiếu có thể bảo vệ được con? Còn có, hắn sao lại muốn cưới con?"
Trình Ân cười hiền từ, vỗ nhẹ tay cô, nhẹ nhàng nói: "Hắn vì sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068201/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.