Quế cô cô xuất thân từ nhà võ, từng luyện qua võ, bởi vì chiến loạn tới thành phố Ôn, cơ duyên trùng hợp lưu lại nhà họ Úy giúp việc, làm bạn bên cạnh Úy lão thái thái. 
Người này trời sinh có tướng võ lực, được lệnh, một cái tiến lên phía trước bắt lấy Úy Ương, bạch bạch, một bên tát một bên quát: "Dám đẩy lão thái thái, nha đầu thối, mượn gan ai thế hả?" 
Không thể né tránh, Úy Ương bị đánh mạnh. 
Cô muốn vùng lên phản kháng, tuy rằng biết bản thân không đánh lại Quế cô cô, nhưng là, cô nhất quyết không khoanh tay chịu chết. 
Cửa phòng, Mộ Nhung Trưng bị bỏ lại phía sau cuối cùng cũng tìm tới. 
Một màn này, không sót một tia, toàn bộ rơi vào đáy mắt hắn. 
Hắn một thân quân trang, vốn một thân sát khí, nhìn thấy người phụ nữ của mình bị đánh, tròng mắt hắn liền bắn ra một bạo quang mãnh liệt. 
Hắn bước vài bước lên trước, ba ba ba, bước chân nhanh chóng, một phát chế trụ Quế cô cô, hất tay. 
"Ngươi mẹ nó tìm chết." 
Mộ Nhung Trưng là một người đàn ông lãnh khốc, không thích cười, quanh năm lạnh như sương băng, mà tiếng của hắn, từ lúc Úy Ương quen biết hắn, liền lộ ra một loại uy lực uy hiếp nhân sinh, một khi hắn tức giận, thanh âm kia bắn ra, đủ khiến tim người ta run sợ. 
Thanh âm như thế, không cách nào khiến người ta khinh suất. 
Mà sức lực của hắn, trước nay rất đáng sợ. 
Úy Ương tận mắt nhìn thấy hắn đem hai cánh tay khỏe khoắn đánh đến không thể động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068190/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.