A Quốc, năm 1993. 
Thành phố Ôn, miếu Thành Hoàng, bên ngoài miếu nguy nga, đội cảnh vệ mặc quân trang màu xanh được trang bị súng, bốn phía một mảng trang nghiêm yên tĩnh. 
Úy Ương đang ngồi trên ghế ở chính điện, nhưng nghe được thanh âm vang lên từ bên ngoài phòng truyền vào "Nghiêm, cúi chào", bất giác đôi tay đặt trên bụng co lại, khẩn trương đến mức trán toát mồ hôi, trái tim muốn từ cổ họng nhảy ra ngoài. 
Cô biết, là hắn tới⸺ Tổng tư lệnh quân khu tương ứng nằm trong năm tỉnh Nam Giang hiện nay: Mộ Nhung Trưng. 
Ở Nam Giang, quân nhân dành cho hắn một tên gọi tôn kính: Mộ thiếu soái. 
Người này, từng là chồng trước của cô, lại là cha đứa trẻ trong bụng cô, cũng là ác mộng chỉ sợ là tránh không thoát đời này của cô. 
Nhưng hôm nay, cô lại không thể không tới tìm hắn, đơn giản là trên tay hắn nắm giữ hàng hóa của Lệ Bách Xuyên người 'chồng' mà cô hiện đang nhận định. Hắn cố ý làm khó, khiến việc làm ăn của Bách Xuyên lỗ sạch sẽ, cứ như vậy táng gia bại sản. 
Giờ này khắc này, một thân quân trang, cả người âm vang, cùng với tiếng bước chân mạnh mẽ, hắn phong thái hiên ngang bước vào cửa. 
Mười tám năm cuộc đời quân sự, hắn dưỡng thành khí chất uy nghiêm của cấp trên, ba mươi sáu tuổi hắn đã là tín ngưỡng của ngàn ngàn vạn vạn tướng sĩ Nam Giang, càng là hy vọng thống nhất của quốc gia, gương mặt một năm so với một năm càng lãnh khốc, có thể làm người đối diện nhìn mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lenh-lay-quyen-muu-the/1068162/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.