Bàn tay giống như sinh lửa đau âm ỉ. Nói vậy khuôn mặt bị đánh càng đau đến không chịu nổi.
Trong mắt Hàn Dục đã bốc hoả, việc mất thể diện trước mặt kẻ thù không đội trời chung Lộ Mã Lực, khiến sức nặng của hai cái tát kia càng thêm nhiều.
Khương Vệ đã chuẩn bị tốt rằng y sẽ đánh trả, cho dù đã trở thành nhà kinh doanh thành công, nhưng xương cốt gì đó sẽ không thay đổi.
Vậy mà Hàn Dục chỉ âm trầm trừng gã, lại lặng lẽ chuyển mắt lướt qua Khương Vệ nhìn về phương xa, trong mắt ngoại trừ phẫn nộ bị xúc phạm ra, còn có cái gì đó quay cuồng, sau đó cứ vậy xoay người sải bước rời đi, bóng lưng vĩnh viễn thẳng kia, dường như có chút chán chường sụp đổ, khiến người không đành lòng.
Khương Vệ nhìn bóng lưng y, móng tay đâm mạnh vào thịt cũng không biết, nhiều năm gắn bó với nhau, thậm chí có loại cảm giác đã cùng y máu thịt tương liên, bây giờ xa cách, bên tai dường như có thể nghe tiếng gân cốt rạn nứt.
Lộ Mã Lực cười tủm tỉm nhìn hai người trình diễn, đi qua giả bộ quan tâm nói: ” Lần này tôi có chút việc gấp, nên không thể cùng cậu về. Hàn Dục đã phát bài báo kia, bây giờ Phụng Thiên khá là xôn xao, nếu cậu lộ mặt, e rằng chủ tịch Khương cũng rất khó nghĩ. Nếu cậu không có chỗ dừng chân, có thể đến một nhà trọ của tôi nghỉ tạm.” Nói xong liền đưa một xâu chìa khoá qua.
Khương Vệ không muốn phản ứng ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lang-nuoi-soi/1936107/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.