Hàn Dục đã quen với việc quỹ đạo đời người bị phá vỡ.
Y thích nhất tác phẩm “Ông già và biển cả” của Hemingway, hình ảnh ông lão đánh cá Cuba kia đã để lại ấn tượng sâu sắc cho y, sự dũng cảm của con người đủ để phá vỡ cực hạn của bản thân. Khi gặp đủ loại biến cố, y luôn lặng lẽ tự khuyến khích mình như vậy.
Lúc ở trung học, mẹ từng chơi chứng khoán, y khi đó cảm thấy tò mò, đối với sách nhập môn đơn giản về đầu tư chứng khoán ngược lại chăm chú giở ra đọc một phen, đôi khi còn có thể đánh giá một hai loại cổ phiếu mà mẹ giữ. Mẹ vui mừng xoa đầu y nói y có thiên phú về phương diện này. Có điều khi đó, ngay cả chính y cũng không nghĩ tới mình về sau phải nhờ bản lĩnh này để vượt qua cửa ải khó khăn.
Sau khi cha mẹ cùng lúc qua đời, lưu lại cho y, chỉ có mấy cái áo bông, cổ phiếu bị rớt giá đến không đáng một đồng. Thẳng đến khi lên đại học, y lục ra biên bản mua bán ngày trước từ trong túi một cái áo bông mẹ lưu lại, mới bỗng nhiên nhớ tới việc này.
Tài khoản mật mã của mẹ y đều biết, lúc đi phòng giao dịch kiểm tra, mấy cổ phiếu này ấy vậy mà lại xoay mình. Từ đó, Hàn Dục liền bắt đầu lăn lộn lần sờ trong thị trường chứng khoán.
Về sau càng làm càng thuận lợi, hơn nữa trong công ty của Khương Vệ tiếp xúc nhiều người, Hàn Dục không những không bởi vì tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-lang-nuoi-soi/1936074/chuong-25-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.