– Tự phế bỏ tu vi? Chỉ dựa vào ngươi mà cũng thích hợp nói với ta những lời như vậy? Ngươi có tư cách đưa ra điều kiện đánh cược với ta sao?
Độc Cô Ngạo Vân dùng ánh mắt khinh thường nhìn Sở Phong, tựa như đang nhìn một con kiến nhỏ bé, bất cứ lúc nào cũng có thể bóp chết nó vậy.
– Không dám thì cứ nói thẳng, hà cớ gì phải nói những lời vô ích như vậy!
Sở Phong nhún nhún hai vai, trên mặt viết rõ hai chữ “Khinh thường”.
– Không dám? Chẳng lẽ ta lại đi sợ một tên tiểu tử miệng còn hôi sữa như ngươi sao? Cũng tốt, tự phế tu vi, hôm nay, ta sẽ thành toàn cho ngươi!
Độc Cô Ngạo Vân hừ một tiếng, đem uy áp Huyền Vũ bát trọng phóng ra một cách triệt để, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Sở Phong.
Khi uy tia uy áp vô hình kia bao phủ đến, Sở Phong tức khắc cảm nhận được một áp lực cực lớn. Độc Cô Ngạo Vân phát tán ra uy áp ckhoong phải là chuyện vừa, Sở Phong quả thực cảm nhận được dường như có một ngọn núi vô hình đang đặt lên bả vai của mình, khiến cho hắn khó có thể di chuyển dù chỉ là nửa bước.
– Nếu như ngươi muốn mất đi tu vi thì ra sẽ thành toàn cho ngươi, không cần chính ngươi tự phế bỏ, ta sẽ đến giúp ngươi.
Độc Cô Ngạo Vân liên tục cười khẩy, cùng lúc đó hắn cũng liên tục phóng ra uy áp, một tầng nối tiếp một tầng cuốn tới, hơn nữa còn ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-vu-than/2803357/chuong-286.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.