Ai, khâm phục cái gì chứ! Ta thân là tông chủ lại khiến cho Thanh Long Tông quạnh quẽ đến tình cảnh như vậy, thực sự hổ thẹn với tổ sư Lý Trường Thanh vô lực thở dài một hơi nói
- Tông chủ, Thanh Long Tông vắng vẻ cũng không phải do người tạo thành, người hoàn toàn không cần tự trách mình Ngược lại hôm nay Thanh Long Tông còn có thể quật khởi ở trong tay của người, nếu như sư tổ biết rõ chuyện này thì ngài nhất định sẽ cảm thấy tự hào về người
Giờ khắc này, Sở Phong đang suy nghĩ nếu như hắn đem tin tức Thanh Long Đạo Nhân còn tồn tại trên đời, hơn nữa còn có thể sống lại nói cho Lý Trường Thanh biết thì chẳng biết người sẽ có phản ứng thế nào nữa
- A, nếu sư tổ vẫn còn thì tốt biết mấy
- A Không nhắc đến những chuyện không vui nữa Sở Phong à! Thực ra thì hôm nay ta muốn nói cho ngươi biết một chuyện, chính là chuyện hôn sự của ngươi
- Ta biết, sau khi ngươi trải qua nỗi đau diệt môn thì ngươi rất sợ hãi người thân của mình sẽ bị thương, cho nên ngươi mới đem tất cả bọn họ bố trí đến một nơi bí mật Ta cũng biết hôm nay tuy rằng Thanh Long Tông trở thành nhất đẳng tông môn, nhưng cũng không đủ thực lực để bảo vệ ngươi bình yên vô sự được
- Thế nhưng người thân của ngươi, tuổi tác của tất cả bọn họ đều rất nhỏ, chính là tuổi tác tốt nhất để tu võ, nghìn vạn lần không nên bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-vu-than/2803324/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.