"Ta ngủ bao lâu?"
"Đã hai ngày rồi."
"Sở Nguyệt tỷ bọn họ đâu rồi?"
"Để các nàng được an toàn, ta đã phái người đưa bọn họ về Thanh Long Tông, mà người nhà của ngươi cũng đã được an táng rồi."
"Bọn họ nhất định hận ta thấu xương, nếu không phải ta làm việc bất cần hậu quả, mọi người sẽ không bởi vì ta mà chết."
"Ngươi không nên tự trách mình, tự trách có tác dụng gì chứ, chuyện này không thể trách ngươi, chỉ có thể trách người xuất thủ quá đê tiện."
"Bọn họ không thể giết ngươi, liền giết người nhà của ngươi, đây là một cái âm mưu, bọn họ cố ý làm cho ngươi áy náy tự trách mình, ngươi nghìn vạn lần không thể mắc mưu bọn họ, bị quỷ kế của bọn họ đả kích." Tô Nhu nắm chặt tay Sở Phong, rất sợ Sở Phong không thể cởi ra cái tâm kết này.
"Yên tâm, Sở Phong ta không yếu đuối như vậy, ta hiện tại chỉ muốn biết, đến tột cùng là ai làm." Trong ánh mắt Sở Phong, hiện lên hàn khí thấu xương.
"Kỳ thực, trong trận tàn sát này, có người sống sót, Tử Kim Thành thành chủ Trần Huy, cũng chưa chết, hắn vận dụng thủ đoạn đặc thù, mà giả chết, mà hắn cũng gặp được người tàn sát hàng loạt dân trong thành." Tô Nhu chậm rãi nói rằng.
"Là ai? Đến tột cùng là ai?" Sở Phong có chút kích động.
"Ngươi trước tiên đừng kích động, không nên đánh thức Tiểu Mỹ, ngươi đi ra đây, ta nói cho ngươi biết." Tô Nhu lo lắng nhìn thoáng qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-vu-than/2803214/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.