Hỗn loạn, thấm đẫm vị máu, từng người đau đớn ngã xuống nhưng thủ lĩnh bọn họ vẫn chưa chịu dừng.
Quang Sẹo tung đòn về phía Huy, gã ta nhanh chóng né tránh đồng thời cũng tung chiêu âm độc.
"Đều là anh em, hà tất phải đến nước này. Nếu anh giao trả Ngọa Long, em tuyệt sẽ không nói với chủ thượng."
"Tao chẳng ngán người nào đâu!"- Huy tung nắm đấm về phía Quang sẹo. Cả hai nhóm đánh nhau làm ồn ào một góc trời đêm.
Đột nhiên, tay của Quang Sẹo và Huy bị một viên đá văng trúng, dù chỉ là viên đá nhỏ nhưng lực đạo lại không hề nhẹ, đủ để khiến bọn họ dừng lại ít giây.
"Quang Sẹo, mày thật hèn hạ, dám dùng ám khí."
"Anh Huy, chính anh mới là kẻ hèn."
"Hôm nay tao nhất định sống chết với mày!"- Huy định nhào vô đánh tiếp thì một cơn gió mạnh từ đâu tới thổi qua mang theo hơi lạnh băng giá, kèm theo giọng nói lãnh khốc của một cô gái: "Dừng tay!"
Cuộc hỗn loạn vì độ lạnh trong hai chữ vừa rồi cũng dừng lại, tất cả hướng mắt về một phía, sau đó sợ hãi buông dao xuống, đồng loạt cúi đầu: "Phụng tỷ!"
"Hừ, còn gọi được một tiếng Phụng tỷ, các người đang làm trò gì ở đây?"- Phụng Cơ không vui, đầy quyền uy nói.
Huy lên tiếng giải oan: "Phụng tỷ, thằng nhãi này ỷ được người trên trọng dụng, ngày càng không xem ai ra gì, còn dám đem thuộc hạ đánh em..."
Phụng Cơ đưa mắt nhìn qua Quang Sẹo rồi nói: "Quang Sẹo là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183279/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.