Máu từ chân chảy ra ước đẫm mặt đất, Phụng Cơ bắt đầu cảm thấy choáng váng, cô không thể ngã gục ở chỗ này nhưng lại không biết làm cách nào để rời đi. Cái tên đàn ông dịch vật này quả thật không thể xem thường được mà.
"Nè..."
Trịnh Vỹ Thần muốn nói gì thì đột nhiên xảy ra biến động, ở một phía cách khu rừng không xa bất ngờ truyền đến những tiếng súng lớn sau đó những thuộc hạ của Trịnh Vỹ Thần đồng loạt ngã gục. Nhân lúc anh đang phân tâm, Phụng Cơ cố gắng rời đi thật nhanh, lúc anh quay lại đã thấy bóng dáng nhỏ kia biến mất sau những tán lá lớn trong rừng.
"Mau đưa họ đến bệnh viện đi, chỗ này nguy hiểm, không thể ở lâu."- Trịnh Vỹ Thần quay qua nói, thật không ngờ ngoài cô gái sát thủ vừa rồi thì còn một người khác ở quanh đây trợ giúp cô ấy, chắc chắn rằng đây là một tổ chức sát thủ lớn nếu không sẽ không có những người tài giỏi như vậy.
Ở phía bên này, Phụng Nhã hạ súng xuống, hài lòng nhìn toàn bộ diễn biến. Thấy không? Chỉ một phát súng là có thể giải quyết một cục diện bế tắc, cần gì phải tốn công như Phụng Cơ.
Màn đêm tối tăm bao trùm nghĩa trang vắng lặng, hạt mưa đêm cũng nặng hạt mà trút xuống. Phụng Cơ chạy đến một ngôi mộ lớn nằm trong nghĩa trang, cô ngã xuống gục vào bia mộ, nước mưa thấm vào vết thương khiến cô vô cùng đau rát, Trịnh Vỹ Thần, Nguyễn Long Phụng Cơ tôi sẽ nhớ kỹ cái tên này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183263/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.