Trịnh Vỹ Thần nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính với đôi mắt thích thú, nếu để Ngô Thành cái tên mỏ vịt đó biết anh sai Gary gắn camera trong tolet nam chắc là biểu tình của thằng quỷ đó sẽ phong phú hết cỡ, sau đó qua ngày hôm sau cả công ty sẽ có tin đồn: Trịnh tổng trở thành ma háo sắc, nhìn lén tolet nam.
Anh mới không ngu mà để Ngô Thành biết.
Thích thú nhìn người nào đó mặc đồng phục lao công mà loay hoay dọn dẹp. Động tác rất vụng về, không biết từ đó tới giờ cô gái này có động qua mấy việc như vậy chưa, cầm cái gì là rơi cái đấy, xem ra Trịnh Vỹ Thần anh phải ngự giá thân chinh xuống dưới lên mặt rồi.
"Nè, sao tolet nam sao lại cho nữ nhân viên dọn vậy?"- Hai người đàn ông rửa tay nói chuyện với nhau
Người kia ghé sát nói: "Có lẽ cô gái này gây thù chuốc oán với cậu chủ nhỏ kia rồi, nếu không đâu thê thảm như vậy."
"Tội nghiệp, xinh đẹp thế kia, nếu là tôi tôi sẽ cưng như trứng hứng như hoa cho mà xem, Trịnh Vỹ Thần quả thật là không biết thương hoa tiếc ngọc mà."
Người kia giục: "Cậu đừng ở đó mà nổi sắc dục, đi thôi."
Cuộc trò chuyện ngắn tuy rằng âm lượng rất nhỏ nhưng vẫn lọt vào đôi tai thính của Phụng Cơ đang loay hoay lau chùi kính ở xa, nếu không phải cô nhận thức được còn có người đang đứng ở cửa kia thì cô đã quay lại tát cho hai tên kia vài cái rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183247/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.