“Nguyễn Long Tuyết, bà đang dùng thù hận để lấp liếm cho sự bất lực của bản thân đó thôi.”- Trịnh Vỹ Thần một tay giữ chặt khẩu súng, không hề di chuyển tay kia đỡ lấy Trịnh Phần rồi giao bà cho Hồ Như Thủy phía sau.
Đúng như dự liệu của anh, sau khi nghe thấy Trịnh Vỹ Thần nói vậy thì sắc mặt Nguyễn Long Tuyết đanh lại vô cùng khó coi, lạnh lùng lên tiếng: “Con nói gì?”
Trịnh Vỹ Thần giữ lãnh ý bên khóe môi, không hề lui bước mà đối mặt với bà ta: “Không phải sao, bà sẽ không thể giết mẹ của tôi.” Không dám giết, cũng không nỡ giết.
“Cô ta không phải mẹ của con.”
“Bà ta là mẹ tôi.”- Trịnh Vỹ Thần vô cùng kiên định trả lời, bàn tay cầm súng cũng bắt đầu chuẩn bị... anh chính là muốn làm Nguyễn Long Tuyết tức giận.
Quả nhiên...
“Bao nhiêu năm nay mẹ chưa bao giờ để cho cô ta yên ổn, mẹ vẫn luôn dằn vặt cô ta. Chỉ là kế hoạch buộc phải tiến hành trong im lặng, hàng ngày hàng giờ mẹ đều muốn giết chết cô ta.”- Nguyễn Long Tuyết có chút kích động, hận ý hoàn toàn làm mù mờ tâm trí.
Khi nhìn thấy khóe môi Trịnh Vỹ Thần khẽ nâng lên đầy mỉa mai thì bà ta mới ý thức được lời nói của mình. Bà ta như thế nào lại bị con trai của mình đưa vào tròng dễ dàng như vậy?
Trịnh Vỹ Thần lạnh lùng nói từng chữ: “ 'Kế hoạch tiến hành trong im lặng' của bà chính là...” Anh cố tình kéo dài âm thanh ra sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-tinh-nhan/3183159/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.