Lời Hoàng Siêu vừa thốt ra đã khiến mọi người kinh ngạc nhìn về phía hắn.
"Hoàng Siêu, ngươi có phải đang nói đùa không vậy?"
"Một mình ngươi lấy bốn phần điểm, đây là ngươi muốn những người còn lại như chúng ta hít gió tây bắc à?"
"Đúng vậy. Nếu ta nhớ không nhầm thì số lần ngươi ra tay còn ít nhất đấy."
...
Mọi người nói một cách bất mãn.
Hoàng Siêu cười lạnh nói: "Không sai, số lần ta ra tay quả thật ít nhất. Thế nhưng thực lực của ta mạnh nhất nên một lần ta ra tay cũng tương đương với các người ra tay mười lần!"
"Nếu các ngươi không đồng ý thì bây giờ ta sẽ rời đi luôn. Nếu không có sự trợ giúp của ta thì chỉ sợ các ngươi nửa bước cũng khó đi."
Trong cái nhìn của hắn, thực lực của bản thân đã là võ giả cấp tám, là một trụ cột không thể thiếu của tiểu đội này.
Nếu như hắn rút lui thì sức chiến đấu của tiểu đội này sẽ giảm một khoảng lớn, nói không chừng còn tan rã luôn.
"Này.....Ngươi đừng có quá đáng.Vậy mà lấy cái cái này ra để uy hiếp bọn ta." Mọi người đều hơi do dự.
Đúng như lời Hoàng Siêu nói, nếu hắn cùng mấy huynh đệ thân thiết của hắn rời đi đi thì thực lực của tiểu đội bọn họ chịu không ít ảnh hưởng.
"Tần Thiên, chúng ta phải làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thực sự phải chia cho hắn bốn phần điểm?" Chương Tuyết nhìn về phía Tần Thiên hỏi.
"Để cho hắn đi thôi, cho dù không có hắn thì chúng ta cũng có thể hoàn thành được nhiệm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/422103/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.