"Tại sao? Ta lại có thể sợ hãi đến như vậy?" Thạch Lê lúc này cực kỳ hoang mang, cả giọng nói cũng mang theo sự run rẩy.
Khi hắn đi cùng với cường giả trong gia tộc vây quét sơn tặc giết người như ngóe cũng không có sợ hãi đến như vậy.
"Từ nay về sau chúng ta nước sông không phạm nước giếng." Thạch Lê chịu đựng sự đau đớn được thủ hạ dìu đứng dậy nói.
Nói xong bọn họ định rời đi ngay lập tức.
Nhưng Tần Thiên lại gọi bọn họ lại.
"Cứ đi như vậy à? Chỉ sợ không hợp quy củ nhỉ?" Tần Thiên mở miệng nói,
Nghe vậy, khuôn mặt Thạch Lê méo xệch nói: "Chẳng nhẽ ngươi muốn thẻ tích điểm của bọn ta?"
Nếu thật sự như vậy thì bọn họ không muốn cũng phải cho rồi.
Ai bảo bọn họ tài năng không bằng người ta đây.
Tần Thiên lắc đầu nói: "Thẻ tích điểm thì ta cũng có. Các ngươi mau lấy toàn bộ vật phẩm đáng giá trên người lấy ra đây đi."
"Nếu không thì một tên cũng đừng nghĩ đi."
Thứ hắn thiếu nhất hiện tại không phải điểm mà là tài nguyên tu luyện.
Đám người Thạch Lê thì thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Chỉ cần không phải là thẻ tích điểm thì cái gì cũng dễ nói.
Sau đó mọi người bắt đầu lục tục lấy ra những vật phẩm có giá trị trên người.
Tần Thiên vẫn luôn đứng ở đây nhìn chằm chằm nên bọn họ cũng không dám giở trò gì.
Cuối cùng, Tần Thiên kiểm kê một chút, tổng cộng có hơn hai trăm khối linh thạch, bốn năm bình đan dược, còn có không ít ngân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/422100/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.