"Tần Thiên, thật đúng là oan gia ngõ hẹp nhỉ, không ngờ được lại có thể gặp được ngươi ở nơi này."
Một tên võ giả dáng người cao cao của viện Huyền Vũ nói với vẻ mặt ngoài cười trong không cười.
Gã võ giả này tên là Thạch Lê, thực lực của hắn đã đạt tới cảnh giới võ sư cấp một, trong số người tham gia khảo hạch lần này cũng được coi như là cái tên sáng giá.
Tần Thiên thản nhiên nhìn về phía Thạch Lê một cái rồi ánh mắt hắn dừng trên người của Triệu Hạo Dương.
Triệu Hạo Dương là người của viện Bạch Hổ nhưng bây giờ lại đi chung với đám võ giả của viện Huyền Vũ.
Điều này khiến cho Tần Thiên cảm thấy vô cùng kỳ quái.
"Chẳng nhẽ người không biết mâu thuẫn giữa hai viện Huyền Vũ và Bạch Hổ sao?" Tần Thiên cất giọng hỏi.
"Biết thì như thế nào? Đây chính là thứ gọi là kẻ thức thời là trang tuấn kiệt. Ta đi cùng với bọn họ có thể săn giết yêu thú kiếm điểm. Giữa chúng ta không hề có chuyện phân biệt ta ngươi. Có phải không, Thạch Lê huynh?" Triệu Hạo Dương nói một cách không biết xấu hổ là gì.
Hành vi này nếu như ở trên chiến trường chính là phản bội theo quân địch.
Nghe thấy thế Tần Thiên chỉ cười lạnh một tiếng.
Loại người không có lập trường giống như Triệu Hạo Dương chính là loại người hắn khinh thường nhất.
"Hạo Dương, ngươi nói cũng đúng, nếu như hai người các ngươi đều là người của viện Bạch Hổ. Thì hai ngươi ở đây tự phân cao thấp đi, ta sẽ không nhúng tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/422098/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.