Kinh ngạc đi qua, khảo hạch vẫn phải tiếp tục.
Người lên sân tiếp theo là Vương Mẫn Nhược.
Vương Mẫn Nhược là cháu gái của Bát trưởng lão, dáng người nàng cao gầy, đôi chân vô cùng đẹp, thon dài trắng trẻo, giọng nói cũng cực kỳ êm tai.
Nhìn thấy Vương Mẫn Nhược, trong đầu Tần Thiên cũng hiện lên một số hồi ức.
Nàng từ nhỏ đã sinh sống ở Phi Ưng tông, lúc còn nhỏ nàng thích chơi cùng với Tần Thiên.
Hai người còn đi hái quả dại cùng nhau, quan hệ cũng không tồi.
Khi nàng bước lên võ đài có không ít đệ tử cổ vũ cho nàng.
Rõ ràng, sức ảnh hưởng của nàng ở Phi Ưng tông cũng không nhỏ.
Chỉ thấy Vương Mẫn Nhược đi thẳng đến chiếc Thanh đồng bảo đỉnh thứ sáu hơi dùng sức đã nhấc được nó lên.
Thấy như vậy, Tần Thiên gật đầu nói: "Chỉ bàn riêng về lực lượng thì Mẫn Nhược cũng không kém hơn Lãnh Thanh Uyển."
Cái từ "Mẫn Nhược” này được Tần Thiên nói ra vô cùng dễ dàng chứng tỏ nguyên chủ trước đây có quan hệ rất gần gũi với Vương Mẫn Nhược.
Biểu hiện của Vương Mẫn Nhượng không ngoài dự liệu khiến cho mọi người trầm trồ khen ngợi.
Bát trưởng lão vừa lòng gật đầu.
"Tần Thiên ca, biểu hiện của ta ban nãy thế nào?" Vương Mẫn Nhược đi tới khẽ cười hỏi.
Ở bên kia, ánh mắt của Tần Lâm cực kì ghen tị bởi vì hắn từ lâu đã ái mộ Vương Mẫn Nhược, nhưng đáng tiếc là Vương Mẫn Nhược cũng không thèm nể mặt hắn.
Hiện tại Vương Mẫn Nhược lại chủ động đi tới chỗ Tần Thiên đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/422079/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.