Sau khi Tần Thiên thành công trở thành võ giả cũng không ngay lập tức báo tin tức này cho Lăng Ngọc.
Bây giờ hắn cần phải tích lũy thêm thực lực không được để lộ bất cứ tiếng gió nào. Đợi đến khi khảo hạch của tông môn bắt đầu mới có thể vả mặt những người đó một cách sảng khoái.
"Tu La bá thể quyết cần tiêu hao rất nhiều linh thạch. Linh thạch mà dì Ngọc đưa cho ta chỉ mấy canh giờ đã không còn. Bây giờ ta cần phải nghĩ cách kiếm thêm linh thạch hay đan dược mới được." Tần Thiên tự nói trong lòng.
Hiện tại Tần Thiên không có cách nào lấy được tài nguyên tu luyện của Phi Ưng tông bởi vì tông chủ phu nhân khẳng định sẽ bắt bẻ không cho hắn lấy.
"Nếu như đã không lấy được từ Phi Ưng tông thì chỉ còn cách kiếm từ bên ngoài thôi." Tần Thiên suy nghĩ một lúc thì mắt bỗng sáng lên.
"Đúng rồi, đời trước của ta nắm giữ được rất nhiều võ kỹ. Mặc dù những thứ này đều đã biến mất nhưng trong đầu ta vẫn còn nhớ rất nhiều.”
"Những bản võ kỹ này chỉ cần lấy bừa một bản vứt vào trong Đại Chu Hoàng Triều nhỏ bé cũng đã đủ oanh tạc rồi.”
Tần Thiên nói.
Tiếp đó, hắn dự định sẽ sao chép lại những bản võ kỹ ấy.
Nhưng có một điều phải chú ý là Tần Thiên không được sao chép võ kỹ cấp bậc cao, nếu không sẽ khiến người khác nghi ngờ.
Sau khi đưa ra quyết định xong, hắn đi tìm mấy miếng vải rách cùng với mấy cục than đen về.
Ở trong phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/422068/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.