- Chúng ta có thể thử xem.- Ta nói không thể thì không thể, Kim Diễm thành chúng ta là đủ rồi.- Ta và Tần Mệnh là bằng hữu.Hô Diên Trác Trác sờ sờ cái đầu trọc.- Ngươi lấy lòng Tần Mệnh vô dụng, ngươi nên hỏi một chút người nên hỏi.Nam Cung Thiền có thâm ý nói một câu.Tần Mệnh hiện tại chính là cần dựa vào người có thể giúp hắn thủ thành, không phải tiểu thương hội tùy tiện tới.Chẳng qua, nếu mà thương hội này nguyện ý cho Nam Cung gia tộc bọn họ đầy đủ chỗ tốt, bọn họ ngược lại có thể cân nhắc để cho thương hội tiến vào hỗ trợ.Hô Diên Trác Trác thông minh cỡ nào, đương nhiên hiểu được ý tứ, cười ha hả nói:- Ta không cần lấy lòng ai.- Đáng tiếc.Nam Cung Thiền không để ý tới hắn nữa, đi về phía phòng Tần Mệnh.- Tần Mệnh đang bế quan, không hy vọng có người quấy rầy.Hô Diên Trác Trác nhắc nhở.- Bế quan? Bây giờ vào thời điểm này lại bế quan cái gì?-Két!Cửa phòng mở ra, Tần Mệnh sải bước đi ra, mặt mang ý cười, thần thanh khí sảng, khí sắc không tồi.- Được rồi?Hô Diên Trác Trác cẩn thận hỏi một câu, sáng nay hắn đến, nghe nói Tần Mệnh lại bế quan, vừa sợ vừa mừng, tốc độ này quả thực không còn ai bằng rồi, nếu như thật sự thành công, chỗ phụ thân khẳng định càng cao hứng.Dù sao bọn họ cũng đầu tư vào người Tần Mệnh này, Tần Mệnh biểu hiện càng mạnh mẽ, bọn họ đầu tư càng đủ sức mạnh.- Được rồi!Tần Mệnh gật đầu, cũng khá kích động.Trải qua ba ngày ba đêm phấn đấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683260/chuong-200.html