Nam Cung Lăng Vũ kích động nâng cổ kiếm lên, hắn tin tưởng vững chắc bên trong cổ kiếm có đại bí mật, bất kể là võ pháp hay là truyền thừa, hoặc là bí bảo, đều có thể làm cho Nam Cung gia tộc của hắn đi tới huy hoàng.Nam Cung Thần Dật nhìn cổ kiếm, cảm xúc bành trướng:- Phụ thân, nếu bí mật cổ kiếm có thể trợ giúp cảnh giới ngài đột phá, tiến vào Thánh Vũ cảnh, Nam Cung gia tộc ta có thể hoàn toàn rời khỏi Thanh Vân Tông, đặt chân ở bắc vực này, tuổi thọ của ngài cũng sẽ tiếp tục kéo dài.Nam Cung Lăng Vũ nhẹ nhàng vuốt ve trọng kiếm cổ xưa:- Người của Tần khi nào dời ra khỏi rừng rậm Vân La?- Ta vừa mới nhận được tin tức, bọn họ đã bắt đầu dời đi, dự kiến trong vòng bảy ngày sẽ rời đi toàn bộ.- Người của Tần gia có thể biết bí mật năm đó chỉ có ba người, Tần Dương, Lý Linh Đại, Tần Mệnh.Ngươi nhanh chóng điều tra rõ ràng, nhưng đừng làm kinh động Thanh Vân Tông, đừng làm lớn chuyện, ngươi hiểu ý của ta?- Phụ thân yên tâm, ta sẽ thần không biết quỷ không hay đem bí mật đến tay, bất luận là Tần gia hay là Thanh Vân Tông đều sẽ không liên tưởng đến chuyện năm đó.Sáu ngày sau, trong đêm khuya, nhóm cuối cùng của hơn hai mươi vạn thành dân an toàn di chuyển ra khỏi rừng rậm núi sâu.Sáu cuộc di cư liên tiếp, không có nguy hiểm.Đội vệ binh Tần gia có rất nhiều người bị thương, may mắn không nguy hiểm đến tính mạng.Tất cả mọi người đều cao hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683254/chuong-194.html