- Nếu ngươi không nhận ấn thư, ta cũng không cần phải nói nhảm với ngươi.Đồ thúc thúc, chuẩn bị động thủ, các người đè nén tám năm, nghẹn khuất tám năm, từ hôm nay trở đi, vĩnh viễn không còn nữa.Lấy ra huyết tính nam nhi của các ngươi, tự tay chặt bọn hắn.Sử dụng máu của hắn, chấm dứt cho tám năm này.Tần Mệnh nói một câu khiến cho bầu không khí tại hiện trường hơi yên tĩnh.Đồ Vệ kinh ngạc, quay đầu lại kinh ngạc nhìn Tần Mệnh.Chặt bọn hắn? Ta không nghe nhầm đấy chứ?- Mệnh nhi, đừng xúc động.Dì trực tiếp luống cuống, giết trưởng lão Thanh Vân Tông? Trút giận cũng không cần phải như vậy.- Thiếu gia, ngài suy nghĩ kỹ.Đám người Khương Bân đều kinh hãi, đây là thiếu gia? Đầy miệng sát phạt làm cho bọn họ kinh hồn bạt vía.-Ha ha??Lãnh Chấp Bạch khí nở nụ cười, ngươi không phải là một đệ tử Kim Linh sao, không phải là đạt được ngũ cường trà hội bát tông sao, thật sự cho rằng mình không ai dám đụng vào sao?Các đệ tử Thanh Vân Tông hai mặt nhìn nhau, Tần Mệnh này đầu bị hỏng rồi? Lại nói ra những lời buồn cười như vậy.Lăng Tuyết đứng trong đội ngũ, thủy chung không nói gì, Hô Diên Trác Trác cũng trầm mặc, chỉ là ánh mắt có chút kỳ quái.Tần Mệnh lẳng lặng nhìn Lãnh Chấp Bạch, cũng cười theo:- Trong các ngươi rất nhiều người trông coi Đại Thanh Sơn có chút tuổi tác rồi, làm mưa làm gió, khi dễ phụ nữ và trẻ em, chuyện ác làm hết, hôm nay cùng nhau thanh lý.Ta nói như vậy, ngươi vẫn chưa hiểu?- Thiếu gia, bình tĩnh, giết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683243/chuong-183.html