Nơi này đề phòng sâm nghiêm, trọng binh canh giữ trong ngoài.Tuy rằng không có ai dám tới nơi này giương oai, nhưng người bên trong không phải phú thì quý, bọn họ không dám qua loa, tận lực làm tốt an ninh.- Chính là nơi này, trước kia đã nghe nói qua, đều rất có danh tiếng trên toàn bộ Bắc Vực.Hô Diên Trác Trác đưa bọn họ đến nơi này, nhìn cánh cửa lớn khí phái trước mặt, mặt tròn cười thành hoa.- Thì ra là Tần công tử, Thiết công tử, mời vào trong.Thị vệ trưởng canh gác nhận ra Tần Mệnh cùng Thiết Sơn Hà, nhiệt tình nghênh đón.- Còn có dược tuyền tốt không? Đừng xem xét giá cả, cần tốt nhất, chúng ta cần.- Trong cùng còn có một dược tuyền, giá cả thượng đẳng, một đêm ba ngàn kim tệ.- Cướp tiền a.Hô Diên Trác ú ầm một tiếng, nhưng vẫn cười ha hả đi theo vào.Cây tốt xanh um, dòng suối giao thoa.Trong núi thấp nhấp nhô điểm xuyết đình đài lầu các, hơi nước mờ ảo, tựa như ảo mộng.Cảnh sắc rất đẹp, như tranh vẽ, so với trang viên thành phủ có thêm một phần duy mỹ.Bọn họ đi dọc theo con đường nhỏ ghồ ghề, đi vào khu vực dược tuyền.Trời quang mây tạnh, hoa cỏ thơm ngát, rừng tốt sum xuê, mỗi dược tuyền đều là một gian phòng riêng biệt, bên trong sương trắng mờ mịt, mùi thuốc tràn ngập, mơ hồ còn có thể nghe được tiếng cười đùa của nữ tử.Dọc theo đường đi nhìn thấy không ít con cháu phú quý từ trong dược tuyền đi ra, bên người đều kéo theo thiếu nữ diễm lệ, oanh oanh yến yến, tiếng cười nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683213/chuong-153.html