Một vị trưởng lão Thanh Vân Tông cau mày, ánh mắt lạnh lùng.Sau khi nhìn theo Tần Mệnh rời đi, hắn lặng lẽ tránh đi ánh mắt mọi người, rời khỏi hội trường.............Trong trang viên của Thanh Vân Tông.Hà Hướng Thiên đang nằm ngẩn người, hôm qua bị thương không có gì đáng ngại, sáng nay đã tỉnh, nhưng hắn không đến võ trường xem trận đấu, không có tâm tình đi, càng không có mặt mũi đi qua.Tràn đầy tin tưởng đi tới Vũ Lăng thành, vốn tưởng rằng có thể đại triển quyền cước, vì chính danh của mình, cũng vì sư phụ giành vinh quang, nhưng ai ngờ, một vòng cũng chưa qua, lại còn là bị người khiêng trở về.- Trở về làm sao giải thích? Các đệ tử khác nhìn ta thế nào? Tần Mệnh chết tiệt, nếu không phải hắn cướp bóc danh tiếng, ta sẽ đụng phải loại bi3n thái như Lãnh Văn Thanh?Ánh mắt Hà Hướng Thiên trống rỗng, không có tiêu cự nhìn lên thanh xà ngang trong phòng, giống như toàn thân đều trống rỗng, cái gì cũng không có tâm tình.Hắn mười tuổi gia nhập Thanh Vân Tông, mười hai tuổi được đại trưởng lão thu làm đệ tử thân truyền, mười lăm tuổi tiến vào bát trọng thiên, lại luôn là thiên chi kiêu tử, bao nhiêu người đều hâm mộ, xem hắn làm tấm gương.Hắn thật lâu từ trước đã chờ mong trà hội bát tông, muốn ở chỗ này nổi danh, muốn cho bát tông đều nhớ kỹ tên của hắn, nhưng mà...!Ai...!Ta không nên xúc động, tại sao ta lại muốn là kẻ lên thứ ba?Ảo não! Khó chịu!- Két...Cửa phòng đẩy ra, một vị trưởng lão Thanh Vân Tông đi vào.- Ngô trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683195/chuong-135.html