Kỳ quái chính là Thiết Sơn Hà chưa cho hắn một đao, dường như không có là chuyện quan trọng gì.- Tần Mệnh, đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, Dược Sơn còn không phải ngươi bây giờ có thể khi nhục.Đệ tử dược sơn tức giận đến mức nghiến hàm răng đau nhức, nếu không phải đang có nhiều đệ tử nhìn xem như vậy, bọn hắn thật muốn thu thập hắn.- Ta nói không có, các ngươi không tin.- Đưa bao phục của ngươi cho ta, chúng ta tìm.- Cái này không thể được.- Lấy ra!!Tần Mệnh cười khẽ:- Đừng được một tấc lại muốn tiến một thước, Tần Mệnh ta mặc dù là một nô bộc, là không cao quý thế nào cả, nhưng cũng không phải ai cũng có thể khi dễ.Lăng Tuyết nhìn Tần Mệnh, bỗng nhiên quay người rời khỏi rồi.- Chúng ta đi, linh sâm không ở chỗ hắn.- Cái gì?Mặt các đệ tử dược sơn khác đầy kỳ quái, làm sao đi rồi? Đây chính là Tử Ngọc Linh Sâm a, biến mất quá không hiểu rõ rồi.Tần Mệnh chọn lấy khối xương lớn, mỉm cười nói:- Các vị sư huynh Dược Sơn, thịt trâu thượng đẳng, một cân thịt một gốc linh thảo, có muốn không?- Ai mà thèm thịt của ngươi.Đệ tử dược sơn nghẹn cơn tức giận rời khỏi.Nét tươi cười trên mặt Tần Mệnh tản ra, tiếp tục phối hợp đang ăn cơm, nhưng ánh mắt lại liếc hướng về phía bóng cây phía trước bên phải, chỗ đó tụ lấy đoàn người, là đội ngũ của Hà Hướng Thiên.- Thiên ca, còn thu thập hắn không?Có người sắc mặt không tốt.- Về Thanh Vân Tông lại thu thập.Hà Hướng Thiên không ngốc đến mức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683165/chuong-105.html