Tần Mệnh ở xa xa thật sự nhìn không nổi nữa, tức giận liền muốn xông qua.Lúc này, cửa trước trang viên đột nhiên truyền đến một tiếng nổ lớn, một đám người hạo hạo đi thẳng đến tiểu viện nơi này.- Thiếu gia! Đồ Vệ dẫn người xông vào.Một vị đệ tử Thanh Vân Tông vội vàng tới báo cáo.- Tới ngược lại rất nhanh.Lãnh Ngọc Lương không nóng không vội nằm trở lại trên giường mềm.Hắn đùa giỡn Tần Dĩnh không phải một lần hai lần, mỗi lần đều bị Đồ Vệ cứu viện, đã sớm thành thói quen.Đồ Vệ mang theo đội hộ vệ hùng hổ xông vào, phía sau theo sát các thị nữ Tần gia vừa mới rời đi, đều rất sốt ruột.Lãnh Ngọc Lương cách ba đến năm này lại đùa giỡn Tần Dĩnh, mỗi lần đều chọn vào đêm khuya, nhưng Tần Dĩnh mới mười ba tuổi a, tên súc sinh này.- Vệ thúc thúc.Tần Dĩnh nhào vào trong lòng Đồ Vệ.- Không sao đâu! Không sao đâu! Đừng sợ, có ta đây.Đồ Vệ bảo vệ Tần Dĩnh, trong mắt giống như là muốn phun ra lửa, chẳng may Tần Dĩnh có mệnh hệ gì, hắn tự sát cũng có lỗi với người của Tần gia.- Đội trưởng Đồ Vệ, sao lại tới nơi này? Gần đây xung quanh mỏ đều không ổn định lắm, ngươi hẳn là nên đi tuần tra thủ hộ mới đúng.Lãnh Ngọc Lương không sợ Đồ Vệ, bởi vì hắn căn bản không dám làm gì mình.- Ta ở đâu chưa tới phiên ngươi đến khoa tay múa chân, ta cảnh cáo ngươi, đừng chọc nữ tử Tần gia nữa.- Như thế nào, nữ tử Tần gia đều thành của Đồ Vệ ngươi? Không sợ chủ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683142/chuong-82.html