Triệu Liệt da cười thịt không cười:- Nguyệt Tình cô nương, vị khách quý này đến từ Mãng Vương phủ.Mãng Vương phủ?Nguyệt Tình cảm thấy kỳ quái, kỳ quái không phải thân phận người tới, kỳ quái là người Mãng Vương phủ tự có lòng tự cao rất cao, càng có mâu thuẫn cùng Thanh Vân Tông, làm sao lại tới nơi này, làm sao có thể đặc biệt đến nhà kho?Thị vệ bên cạnh Tào Vô Cương ngạo nghễ giới thiệu:- Vị này là công tử Vô Cương của Mãng Vương phủ.- Ha ha.Tào Vô Cương cười gật đầu, vốn tưởng rằng Nguyệt Tình nghe được thân phận của mình sau đó sẽ có chút sợ hãi, ít nhất sẽ có cái nhìn khác, nhưng hắn thất vọng, Nguyệt Tình căn bản không có ý tứ để ý tới.- Hôm nay không gặp khách, mời trở về.Nguyệt Tình lần thứ ba tiễn khách.Triệu Liệt nhắc nhở:- Vô Cương công tử là khách quý của Thanh Vân Tông chúng ta, Nguyệt Tình cô nương là đệ tử Kim Linh của Thanh Vân Tông, đại biểu cho hình tượng Thanh Vân Tông, có phải nên hơi khách khí một chút hay không?- Không sao, lần đầu gặp mặt, mọi người còn không hiểu.Tào Vô Cương khó có được rộng lượng, tươi cười không giảm, ánh mắt liếc về phía Tần Mệnh đang khom lưng nhíu mày nhìn hắn.Tần Mệnh điều chỉnh khí tức, chậm rãi đứng dậy, đón nhận ánh mắt của Tào Vô Cương.Tào Vô Cương cố ý hỏi:- Vị này là ai? Không mặc quần áo trước mặt khách, ngươi không có lễ nghi sao? Nguyệt Tình cô nương làm sao lại ở cùng một chỗ cùng người thô bỉ như vậy?- Ta nói một lần cuối cùng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683116/chuong-56.html