Tần Mệnh đón nhận ánh mắt phức tạp của bọn họ:- Không nhận ra?- Tại sao?Triệu Mẫn hỏi.- Tại sao? Tại sao phải cứu chúng ta?- Ngươi không nên nói cảm ơn?- Rốt cuộc là ngươi có mục đích gì?Triệu Mẫn không tin Tần Mệnh chỉ đơn thuần muốn cứu nàng.- Ngươi muốn gì?Kiều Sâm cũng hoài nghi mục đích của Tần Mệnh, dù sao cũng rất không bình thường.Tần Mệnh bình tĩnh nhìn bọn họ trong chốc lát, lắc đầu, xé một miếng vải lau đi máu trên Đại Diễn cổ kiếm:- Không có mục đích gì, chỉ là muốn cứu, đơn giản như vậy.- Ta không tin điều đó! Ngươi muốn gì, nói ra.Triệu Mẫn bỗng nhiên nghĩ đến, Tần Mệnh có phải muốn dùng cái này uy hiếp cái gì hay không? Thay vì nhìn mình chết trong sơn cốc, còn không bằng ra tay cứu giúp? Sau đó, đe dọa trong tương lai, yêu cầu?Nàng càng nghĩ càng thấy có khả năng, cũng nghĩ đến sự khuất nhục của mình ở sơn cốc.Nếu Tần Mệnh đem chuyện trong sơn cốc truyền về Thanh Vân Tông, chẳng phải mình trở thành trò cười sao?- Chuyện hôm nay, ngươi nhất định phải giữ bí mật, chờ trở lại Thanh Vân Tông, ta sẽ cho ngươi ba khỏa linh thảo trung phẩm, từ nay về sau, câm miệng ngươi lại.Kiều Sâm cũng không muốn chuyện mình gặp phải bị truyền về Thanh Vân Tông, hắn biết biểu hiện lúc ấy của mình rất tệ.Nếu như bị Tần Mệnh thêm mắm thêm muối nói ra, cơ hội mình muốn trở thành đệ tử thân truyền của Dược Sơn sẽ không còn.Ý nghĩ của Triệu Mẫn và Kiều Sâm vô cùng thống nhất, sau khi thoát khỏi hang sói, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683092/chuong-32.html