Một đường đi về phía trước, tìm chừng hai ngày hai đêm, cũng không phát hiện tung tích của bọn người Triệu Mẫn, ngược lại còn đụng phải mấy tiểu đội hái thuốc.Để tránh phiền toái, Tần Mệnh đều tránh xa.Hành động lấy thuốc chỉ kéo dài khoảng nửa tháng, thời gian có hạn và phải được giải quyết càng sớm càng tốt.Nếu Triệu Mẫn lại tập hợp các tổ hái thuốc khác, liên thủ đến vây bắt, cơ hội sống sót của hắn sẽ càng nhỏ hơn.Giữa trưa ngày thứ ba, Tần Mệnh may mắn đào được một cây nhân sâm hoang dã, to như củ cải, đặt dưới ánh mặt trời nhìn, vậy mà còn có thể nhìn thấy hoa văn rõ ràng bên trong.Hẳn là một khỏa Linh Túy, cho dù không đến được trung phẩm, nhưng cũng là rất trân quý trong hạ phẩm.Sa sa sa...Trong rừng rậm ẩm ướt phía trước bỗng nhiên truyền đến thanh âm kỳ quái, Tần Mệnh thu hồi nhân sâm hoang dã, ngưng mắt xem xét, hít vào từng ngụm khí lạnh.Không ngờ là một bầy Hồng Nhãn Độc Chu!Mỗi con Độc Chu to bằng con bê, thoạt nhìn vô cùng kinh người, toàn thân chúng nó tối đen như mực, phát ra hàn quang, hai con mắt đều là màu đỏ như máu, trong rừng rậm tối tăm vô cùng bắt mắt.Tám chân của chúng đều giống như trường mâu thẳng tắp, tráng kiện hữu lực.Một hai con Hồng Nhãn Độc Chu không đáng sợ, đáng sợ là một đám, ít nhất có ba mươi năm mươi con, đang kiếm ăn trong rừng.Đây dường như là lãnh thổ của bọn chúng.Tần Mệnh tận lực không để cho mình phát ra âm thanh, lặng lẽ lui về phía sau.May
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/3683089/chuong-29.html