Tả Vạn Tùng hoàn toàn trợn tròn mắt. 
Làm sao hắn cũng không ngờ được rằng, Tần Thiên lại dùng thời gian một nén nhang, luyện chế được nhiều đan dược như vậy. 
"Đan dược mà hắn luyện chế, nhất định đều là đan được nhất phẩm, thậm chí là đan dược không được tính." Tả Vạn Tùng tự an ủi mình. 
"Người này, thật là làm cho ta mở rộng tầm mắt." 
"Không ngờ rằng, luyện đan còn có thể chơi như vậy. Vẫn là cục của ta quá nhỏ." 
"Hôm nay không uổng công đi chuyến này mà." 
Mọi người chung quanh nghị luận ầm ĩ, trong giọng nói tràn đầy sự thán phục. 
Qua hồi lâu, mọi người mới khôi phục vẻ bình tĩnh. 
"Tần Thiên, ngươi luyện chế là đan dược gì?" Khang Vực hỏi. 
Với tuổi tác và kinh nghiệm của ông ta đã có thể gặp biến mà không sợ. Nhưng mà, hôm nay Tần Thiên thể hiện tay nghề vẫn khiến cho Khang Vực kích động vạn phần. 
"Kiếm nguyên đan." Tần Thiên trực tiếp nói đơn giản. 
Lời vừa dứt, Tả Vạn Tùng liền bật thốt lên, nói: "Kiếm, kiếm nguyên đan, ta nói mà, nhất định là đan dược vớ vẩn.” 
Nhưng mà rất nhanh, hắn liền phản ứng lại, cả kinh nói: "Ngươi nói gì? Ngươi luyện chế là kiếm nguyên đan?" 
Kiếm nguyên đan là đan được có độ khó cao nhất trong số đan dược nhị phẩm. Cho dù Vạn Tùng dụng hết toàn lực cũng chưa chắc có thể luyện chế thành công chứ đừng nói là trong một khoảng thời gian ngắn nủi ở đây. 
Lúc này, Khang Vực vội 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717561/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.