Vừa dứt lời, sắc mặt hai cha con Mộ Dung Đức biến đổi. 
"Tần Thiên, không phải ngươi nói có thể trị khỏi bệnh của cha ta sao?" 
"Ngươi còn nói, ngươi thi triển tinh thần tạo hoá châm, do thánh y thượng cổ sáng tạo ra, rất là lợi hại. Tại sao lại không thể diệt trừ tận gốc hoả độc?" Mộ Dung Yên Nhiên hỏi. 
Mộ Dung Đức trầm giọng nói: "Yên Nhiên, không được vô lễ, trước hết hãy nghe Tần Thiên tiểu hữu nói hết lời đã." 
Tần Thiên gật đầu một cái, nói: "Châm pháp kia rất lợi hại, quả thật không sai. Nhưng mà, bây giờ tu vi của ta quá thấp, không thể phát huy hết toàn bộ sự huyền diệu của nó được." 
“Còn nữa, do thời gian Mộ Dung gia chủ trúng độc quá lâu. Hoả độc đã ăn sâu vào trong xương tuỷ, hoà vào trong huyết mạch của ngài. Muốn hoàn toàn tiêu trừ tận gốc rất khó khăn.” 
"Nếu như thời gian trúng độc của ngài chỉ khoảng mười năm, ta có thể nắm chắc việc chữa khỏi cho ngài ấy ngay hôm nay. Chỉ tiếc…” 
Tần Thiên còn chưa nói hết đã bị Mộ Dung Đấu cắt lời: “Chỉ tiếc cái gì? Có phải bệnh của đại ca ta chỉ nghe theo ý trời không?” 
Nghe vậy, Tần Thiên nhìn Mộ Dung Đấu một cái, sau đó lắc đầu nói: "Cũng không phải là như vậy." 
"Lần trước, Mộ Dung sư tỷ từng nói với ta còn cần có năm loại đan dược. Nếu như ta đoán không nhầm, chắc hẳn là Cực linh băng hoàn đan chứ?” 
Mộ Dung Yên Nhiên có chút kinh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717545/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.