Tần Thiên không hề để ý đến Vương thái y, hắn nói với Mộ Dung Đức: "Có thể mọi người đã hiểu lầm rồi." 
“Ý của ta là, ta đã biết bệnh tình của Mộ Dung gia chủ.” 
"Cho nên, không cần bắt mạch nữa.” 
Sau khi nghe được lời giải thích của Tần Thiên, đám người Mộ Dung Đức đám người, ai nấy cũng đều mở to mắt, khó tin. 
"Ngươi đang làm cái gì thế? Nếu như ngươi dám đùa bỡn cha của ta, ta sẽ tính thù mới nợ cũ với ngươi một lượt!" Mộ Dung Yên Nhiên đi tới bên cạnh Tần Thiên, thấp giọng nói. 
Đám người Vương thái y được dịp cười ha hả, dường như là nghe được chuyện tiếu lâm tức cười nhất trên đời vậy. 
“Không cần bắt mạch là có thể chuẩn đoán được bệnh tình, đúng là chuyện cười thiên hạ mà.” 
“Lão phu làm nghề bốc thuốc ba mươi năm, chưa từng nghe qua lời nào quái đản như vậy.” 
“Nếu như tiểu tử nhà ngươi không hiểu gì về y thuật thì đàng hoàng thừa nhận đi, cũng không có gì mất mặt. Nhưng mà ăn nói bừa bãi giống như ngươi như vậy, mồm miệng linh tinh, mới thật sự là đáng xấu hổ.” 
Tần Thiên không hề để ý đến sự giễu cợt của đám người Vương thái y. 
Đời trước, Tần Thiên đồng thời nghiên cứu con đường luyện đan, đồng thời nghiên cứu y thuật cứu người. 
Từ trình độ đó mà nói, cách luyện đan và y thuật cũng có vài điểm giống nhau, cũng không hẳn là biệt lập nhau. 
Hành nghề chữa bệnh truyền thống chú trọng hỏi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717539/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.