Phong Ngạn Thu vẫn còn trẻ tuổi, không che giấu được ưu tư của bản thân hắn, cất giọng cứng rắn nói: “Tần Thiên, mấy người Viên trưởng lão đâu? Sao không trở lại cùng ngươi vậy?”
Lời này cũng là lời mà tộc trưởng Phong muốn hỏi.
“Bọn họ bị yêu thú trên núi cắn chết rồi.” Tần Thiên nhàn nhạt đáp lại.
Nhưng cha con nhà họ Phong căn bản cũng chẳng tin, ba người Viên Tân Đức đều đã đạt tới cảnh giới của võ sư cao thủ, làm sao có thể dễ dàng bị yêu thú cắn chết chứ?
Coi như gặp yêu thú đi nữa, bọn họ cũng không có khả năng không trốn thoát được.
“Vậy sao ngươi lại bình an vô sự ở đây được vậy?” Phong Ngạn Thu hỏi lần nữa.
Nghe vậy, Tần Thiên cau mày lại, hỏi ngược lại: “Vậy ngươi cảm thấy giờ phút này ta nên ở đâu nào? Có phải là ta nên bị Diệu Hư công tử giết chết thì ngươi mới cảm thấy hợp lý phải không?”
tộc trưởng Phong đi tới, cười nói: “Tần thiếu hiệp, ngươi hiểu lầm rồi, khuyển tử không phải có ý đó đâu. Bất kể như thế nào thì ngươi có thể đưa được những cô gái này về thì chính là công thần của Phong Lôi trấn chúng ta.”
Lời này vừa nói ra, cha mẹ của những thiếu nữ kia cũng cảm thấy cảm kích vạn phần với Tần Thiên.
“Chỉ là, ta có hơi hiếu kỳ, sao ngươi không bắt Diệu Hư công tử kia trở lại? Nếu như sau này hắn lại gieo họa cho người khác thì làm thế nào?” Tộc trưởng Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717499/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.