Chương trước
Chương sau
“Đợi đã.” Tần Thiên giữ lấy Trần Thiến nói.

Nhìn thấy Tần Thiên không chịu rời đi, Tống Quang Trình cười khẩy nói: “Cho dù ngươi có ở ỳ lại đây cũng vô dụng, chuyện của luyện đan sư chúng ta bàn luận là điều mà cả đời ngươi cũng không thể nào hiểu được đâu.”

“Muốn trở thành một luyện đan sư chân chính thì cần dựa vào thiên phú với trí óc, loại võ sư tầm thường như ngươi, trời sinh đã không có hai loại đó.”

“Tuy nhiên, nếu như ngươi nguyện ý cúi đầu cầu xin ta, nói không chừng, ta sẽ có lòng tốt mà chỉ điểm cho ngươi, hoặc là, ta sẽ thưởng cho ngươi một ít phế đan mà ta luyện chế.”

Tống Quang Trình cảm thấy việc đứng trước mặt của Trần Thiến dẫm đạp lên tôn nghiêm của Tần Thiên làm cho hắn cảm có cảm giác rất vui sướng.

Dường như hắn ta đang nói rằng năm đó Trần Thiến không chọn hắn ta là một quyết định cực kỳ sai lầm.



“Chỉ bảo ta? Ngươi cũng xứng sao?” Tần Thiên cười khinh bỉ, sau đó lại nhìn về phía Mạc Linh Linh nói: “Không phải ngươi nói biểu ca của ngươi là thiên tài trong thiên tài sao? Vậy chúng ta tỉ thí một trận để so cao thấp.”

“Ba người các ngươi có thể lên cùng nhau, xem xem có thể đánh bại ta hay không!” Giọng nói của Tần Thiên tràn đầy tự tin.

Nếu như gặp phải luyện đan sư cấp hai, có lẽ Tần Thiên không dám nắm chắc mười phần thắng, bởi vì linh hồn lực hiện tại của hắn mới ở cấp một.

Nhưng Tống Quang Trình và Mạc Linh Linh đều là luyện đan sư nhất phẩm, còn Mạc Hải Sinh cũng chỉ là luyện đan sư học nghề, ngay cả khi bọn họ cộng lại cũng không thể nào so sánh với Tần Thiên.

Có thể nói, trong số những luyện đan sư nhất phẩm, Tần Thiên đứng thứ hai, thì không có ai dám đứng thứ nhất.

“Thi đấu cái gì?” Tống Quang Trình hỏi, nếu như là thi đấu võ thuật, bọn họ sợ rằng đấu không lại Tần Thiên.

“Chúng ta thi đấu trình độ luyện đan.” Tần Thiên đáp.

“Haha, được, xem ra ngươi vẫn còn chút bản lĩnh đàn ông đấy. Chỉ có điều, luyện đan không giống như luyện võ, không phải ngươi mới học được chút ít là có thể nghĩ đã thắng được bọn ta!”

Hắn rất tự tin, cảm thấy Tần Thiên chắc chắn thua rồi.

“Được thôi. Nhưng nếu các ngươi thua thì sao?” Tần Thiên nói.

“Chúng ta không thể thua, nếu như chúng ta thua, ba người bọn ta người sẽ lăn từ đây lăn ra ngoài!” Mạc Linh Linh tiếp lời.

Có rất nhiều trưởng bối ở đây nghe vậy cũng cảm thấy có chút hứng thú.

Vốn dĩ quá trình bọn họ bàn luận về đan dược có lẽ có chút nhàm chán.

Nhưng có Tần Thiên so tài luyện đan thì có vẻ làm cho không khí thú vị hơn nhiều rồi.

Triệu Thiên Phong đi đến bên cạnh Trần Thiến nói: “Người mà ngươi mang theo thật sự là thiên tài luyện đan sao? Nếu như hắn thua, không chỉ có ngươi bị mất mặt mà đến mặt mũi già nua của ta cũng giữ không được nữa!”

Trần Thiến nhìn chằm chằm bóng lưng của Tần Thiên nói: “Con quên nói cho người, một đoạn thời gian trước, Tần Thiên ở chỗ của con vừa mới thành công luyện chế ra một viên dưỡng thần đan song vân.”

Vừa nghe xong câu nói này, Triệu Thiên Phong liền sửng sốt nói: “Những lời này là thật sao? Sao ngươi không nói với ta sớm?”

“Khoảng thời gian này, con vẫn luôn cân nhắc những lời hôm đó hắn nói với con nên con đã quên nói lại với người.” Trần Thiến giải thích.

“Tốt, vậy thì ta liền mỏi mắt mong chờ, hy vọng thiên phú của tên nhóc này không phải dạng phù dung sớm nở tối tàn.” Triệu Thiên Phong cũng tràn đầy mong đợi vào cuộc tỷ thí lần này.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu |||||

Không có mấy người có thể luyện chế thành công dưỡng thần đan song vân, cho dù có thể luyện chế ra, mười lần thì cũng chỉ có một lần có thể luyện chế ra dưỡng thần đan song vân.

“Nếu mấy người tiểu bối các ngươi muốn mài dũa học luyện đan, vậy thì lão thân này liền tự mình chủ trì cuộc tỉ thí này đi.” Tôn sư của Mạc Linh Linh bước ra nói.

Bà ấy ra mặt làm chủ trì, điều này nhất định có lợi cho với Mạc Linh Linh.

Tần Thiên không có ý kiến, bất kể là ai làm chủ trì, hắn đều đã nắm chắc phần thắng.

“Vòng đầu tiên cũng là vòng đơn giản nhất, phân biệt đan dược!” Lão bà nói xong, sau đó, bà liền mở chiếc nhẫn trữ vật ra, lấy ra ba mươi loại đan dược khác nhau để lên trên mặt bàn.

“Ở vòng này, ai có thể phân biệt ra nhiều loại đan dược nhất chính là người chiến thắng.”

Ngay sau đó, Tần Thiên và những người khác bắt đầu quan sát đặc điểm của những viên đan dược đó.

Các loại đan dược khác nhau, chúng rất khác nhau cả về mùi vị, kích thước, độ tròn, màu sắc, độ bóng và thậm chí là đan vân.

Từ những đặc điểm này có thể phân biệt được tên của các loại đan dược.

“Lão bà già này, vòng này rõ ràng là thiên vị cho đồ đệ của bà ta.” Triệu Thiên Phong bất mãn nói.

Bởi vì Mạc Linh Linh quanh năm đi theo sư tôn luyện đan, hiển nhiên cô ta cũng sẽ biết trên người sư tôn của cô ta thường có những loại đan dược nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.