Đến ngay cả Tần Thiên cũng cảm thấy vô cùng hiếu kì với cấp bậc của loại thần đan này. 
Có điều, ngay lúc đó Tần Thiên đã được thăng lên võ đế, viên thần đan kia đã vô dụng với hắn rồi. 
"Ngươi có thể nào nói cho ta biết, ngươi luyện ra loại đan dược này như thế nào được không?" Trần Thiến vô cùng mong chờ hỏi. 
Tần Thiên cười cười, nói: "Con đường luyện đan này một là cần thiên phú, hai là cần kinh nghiệm. Nếu chỉ có thiên phú thôi thì vẫn chưa đủ, chỉ có không ngừng luyện tập, mài giũa hết lần này đến lần khác, đúc kết kinh nghiệm qua những lần thất bại thì mới có thể có khả năng thành công." 
Thật ra trong lời Tần Thiên nói cũng không phải chỉ nhắc riêng tới chuyện luyện đan mà bất luận chuyện gì cũng đều không có đường tắt. 
Trần Thiến cái hiểu cái không, tuy rằng cô lớn tuổi hơn so với Tần Thiên, nhưng mà mỗi khi đứng ở trước mặt Tần Thiên, cô cảm giác mình chỉ giống như một cô gái nhỏ bình thường, mơ mơ hồ hồ không biết gì. 
Cho dù ở trước mặt sư tôn của cô, cô cũng chưa từng có cảm giác này. 
"Ta phải đi rồi." Tần Thiên thu dưỡng thần đan lại, đứng lên nói. 
Sau khi trải qua thử nghiệm hôm nay, Tần Thiên phát hiện, hắn vẫn có thể luyện chế đan dược được, chỉ có điều là hơi ngượng tay một chút mà thôi. 
Ở đại lục Nguyên Linh này, luyện đan sư thật ra là nghề khá được người khác tôn kính. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-thien-de/2717415/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.