Chương trước
Chương sau
Đến ngay cả Tần Thiên cũng cảm thấy vô cùng hiếu kì với cấp bậc của loại thần đan này.

Có điều, ngay lúc đó Tần Thiên đã được thăng lên võ đế, viên thần đan kia đã vô dụng với hắn rồi.

"Ngươi có thể nào nói cho ta biết, ngươi luyện ra loại đan dược này như thế nào được không?" Trần Thiến vô cùng mong chờ hỏi.

Tần Thiên cười cười, nói: "Con đường luyện đan này một là cần thiên phú, hai là cần kinh nghiệm. Nếu chỉ có thiên phú thôi thì vẫn chưa đủ, chỉ có không ngừng luyện tập, mài giũa hết lần này đến lần khác, đúc kết kinh nghiệm qua những lần thất bại thì mới có thể có khả năng thành công."

Thật ra trong lời Tần Thiên nói cũng không phải chỉ nhắc riêng tới chuyện luyện đan mà bất luận chuyện gì cũng đều không có đường tắt.

Trần Thiến cái hiểu cái không, tuy rằng cô lớn tuổi hơn so với Tần Thiên, nhưng mà mỗi khi đứng ở trước mặt Tần Thiên, cô cảm giác mình chỉ giống như một cô gái nhỏ bình thường, mơ mơ hồ hồ không biết gì.

Cho dù ở trước mặt sư tôn của cô, cô cũng chưa từng có cảm giác này.



"Ta phải đi rồi." Tần Thiên thu dưỡng thần đan lại, đứng lên nói.

Sau khi trải qua thử nghiệm hôm nay, Tần Thiên phát hiện, hắn vẫn có thể luyện chế đan dược được, chỉ có điều là hơi ngượng tay một chút mà thôi.

Ở đại lục Nguyên Linh này, luyện đan sư thật ra là nghề khá được người khác tôn kính.

Bởi vì bất luận là người tu luyện võ thuật nào đều không thể tách khỏi đan dược, đều sẽ cần nhờ tới luyện đan sư.

Cấp bậc luyện đan sư càng cao thì sẽ càng được tôn kính.

Tần Thiên còn nhớ rõ, năm đó có một bậc thầy luyện đan mai danh ẩn tích ở bên trong núi sâu dốc lòng nghiên cứu luyện đan thuật.

Kết quả, cháu gái duy nhất của ông ta, lúc xuống núi xui xẻo bị một tên ăn chơi trác táng làm nhục.

Sau này, vị bậc thầy luyện đan đó nghe được tên ăn chơi trác táng kia thật ra một hoàng tử của đế quốc nào đó.

Dưới cơn thịnh nộ, vị bậc thầy luyện đan đó đã triệu tập hơn mười tông phái võ, trên trăm vị võ hoàng, trực tiếp diệt vong luôn đế quốc nọ.

Sau khi tên hoàng tử đó bị bắt, vị bậc thầy luyện đan đó đã chế ra một loại độc đan không có người nào giải được, cưỡng ép nhét viên độc đan vào miệng hoàng tử.

Từ đó về sau, ngày ngày đêm đêm, vị hoàng tử đó đều phải nhận lấy sự thống khổ như bị hàng trăm con côn trùng cắn xé, sau cùng dẫn đến kết cục vô cùng thê thảm.

Dựa trên chuyện này thì có thể đủ để nhìn ra được, một vị luyện đan sư cấp cao có thể huy động lực lượng khủng bố biết bao nhiêu và trông đáng sợ đến nhường nào.

"Ngươi đang ở đâu?" Trước khi đi, Trần Thiến hỏi.

"Học viện Bạch Hổ, đỉnh Dao Quang." Tần Thiên nói.

"Sắp tới đây, luyện đan đường sẽ có một cuộc tụ hội của các luyện đan sư, ngươi có muốn tham gia không?" Trần Thiến lại hỏi.

Cô cảm thấy một thiên tài luyện đan như Tần Thiên không nên bỏ qua buổi tụ hội của các luyện đan sư lần này.

"Để xem tình hình đã." Tần Thiên không tỏ rõ ý kiến nói, sau đó hắn liền rời khỏi luyện đan đường.

Trần Thiến nhìn theo bóng dáng hắn, cô như rơi vào trong trầm tư.

"Trên đời này sao lại có người ưu tú như vậy chứ?" Trần Thiến lẩm bẩm nói.

Sau khi trở lại chỗ ở của mình, Tần Thiên lấy ra Kiếm nguyên đan.

"Hy vọng ngươi xứng đáng với giá tiền mà ta đã bỏ ra." Tần Thiên nuốt vào một viên kiếm nguyên đan, cầm lấy kiếm Thiên Phong, bắt đầu luyện tập kiếm pháp Quy Nguyên.

Thời điểm kiếm nguyên đan sáp nhập vào cơ thể, tựa như đang có một dòng sức mạnh không có cách nào miêu tả được đang xuyên qua kinh mạch hắn, như muốn khuấy động linh khí trong cơ thể hắn.

Toàn thân hắn khắp nơi đều truyền đến một loại cảm giác đau đớn.

"Xem ra, tác dụng của viên đan được này cũng không tồi."

Có điều, Tần Thiên biết rõ, nếu muốn trở thành kẻ vượt trội hơn nữa thì chính là phải chịu được khổ trong bể khổ.

Nếu ngay cả chút thống khổ đó cũng không chịu đựng được, sao có thể trở thành cường giả võ đạo được.

Chậc, chậc, chậc!

Hắn cầm kiếm Thiên Phong trong tay, không ngừng múa may, thời gian dần trôi qua, trên thân kiếm Thiên Phong cuối cùng ngưng kết ra một đạo kiếm khí rất nhỏ.

"Quả nhiên là hữu dụng!"

Sau khi nhìn thấy đạo kiếm khí kia, Tần Thiên cực kỳ vui sướng.

Sau đó, hắn thi triển đạo kiếm khí kia ra, ngay tức khắc, trên nền mặt đất cứng rắn bị chém liền xuất hiện một đường vết kiếm.

"Chỉ một đạo kiếm khí mà đã có uy lực như thế, sau này, nếu ta có thể tu luyện ra được mười đạo kiếm khí, trăm đạo kiếm khí, uy lực đó nhất định sẽ còn có thể mạnh lên gấp trăm nhiều lần!" Tần Thiên thầm nói trong lòng.

Hắn tiếp tục luyện tập không biết mệt mỏi, thời gian chậm rãi trôi qua, kiếm khí mà hắn tu luyện ngày càng nhiều.

Không biết qua bao lâu, Tần Thiên đã có tu luyện ra chín đạo kiếm khí.

"Trong khoảng thời gian này, xem ra đã có tiến bộ không nhỏ." Tần Thiên nhìn chằm chằm chín đạo kiếm khí nói. Truyện Linh Dị

Tuy nhiên, tiêu hao của kiếm nguyên đan cũng cực kỳ kinh khủng.

Bây giờ chỉ còn lại một viên kiếm nguyên đan cuối cùng.

Nghe nói cường giả võ đạo đều là dùng đan dược bồi đắp lên, lời này quả nhiên là sự thật.

"Hy vọng viên kiếm nguyên đan cuối cùng này có thể giúp cho ta tu luyện thành công ra kiếm khí hoa liên."

Nói xong, Tần Thiên trực tiếp nuốt vào viên kiếm nguyên đan duy nhất còn lại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.