Ba ngày sau Bạch Thúy Bình đã ngồi dậy vững vàng không cần người đỡ và có thể đi lại quanh phòng.
Nàng đi mấy vòng cho giãn huyết mạch rồi trở lại ngồi xuống giường.
Bộc Dương Duy mở cửa bước vào cười nói :
- Bình muội bình phục thật nhanh!
Bạch Nhạn chợt buồn rầu nói :
- Thiếp đã cố hết sức để kịp theo chàng trong chiến dịch này nhưng không sao được, thật đáng hận!
Bộc Dương Duy an ủi :
- Không có dịp này thì còn dịp khác, lo gì? Sau này ở với ta, nàng sẽ còn rất nhiều cơ hội giao chiến.
Chàng nói xong, như thường lệ kéo ghế ngồi xuống bên giường nàng.
Bạch Thúy Bình hỏi :
- Duy ca! Trận chiến sắp tới sẽ rất ác liệt phải không?
Bộc Dương Duy lắc đầu đáp :
- Cũng không đến nỗi ác liệt hơn những trận chiến đã qua...
Bạch Thúy Bình lắc đầu nói :
- Chàng đừng giấu thiếp! Nam Cương phái từ lâu hoành hành bá đạo. Hôm trước, chàng đã kể cho thiếp nghe về tên Thiên Thủ Như Lai Ô Trường Viễn. Chỉ riêng tên đó đã lợi hại như thế rồi, huống chi còn sư phụ của Nam Cương song hung là lão đại ma đầu Ngũ Toàn Độc Quân mà võ lâm Trung Nguyên nghe đến tên chẳng ai không biến sắc...
Nàng dừng một lúc, lại nói tiếp :
- Mấy ngày qua thiếp còn nghe nói Cửu Chỉ Ma Công Tôn Vô Kỵ và tên Phó minh chủ Hoàng Bào Khách Thượng Quan Dư còn kéo theo toàn bộ thuộc hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-that-tuyet/3119370/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.