Với bản tính kiên cường, đương nhiên chàng không thể thu hồi Thiên Cân Trụy để bảo toàn tính mạng.
Áp lực từ phía Không Trần thiền sư chẳng những không giảm mà còn tăng thêm.
Bộc Dương Duy hiểu rằng sự kháng cự của mình không còn duy trì được lâu nữa!
Vừa cố sức vận khí đan điền biến thành Lục Di khí công đối địch, chàng vừa nghĩ thầm.
- Chẳng lẽ đây là thời điểm diệt vong của Lãnh Vân bang? Đại cừu còn chưa báo hết, nếu chết vào lúc này thì còn mặt mũi nào đến gặp sư phụ?
Nhớ đến sư phụ, chàng chợt nghĩ đến bộ mặt đáng sợ của Độc Thủ Ma Quân những năm tháng khắc khổ giam mình trong thạch động luyện công.
Đột nhiên một ý nghĩa bộc lên trong đầu :
- Mình chỉ có thể hộ thân một cách bị động thế này thôi sao?
Chàng chợt nhớ một câu trong Điêu Long bảo lục :
- Đang linh đề khí, lục hợp hoàn nhất, đằng không bổ kích, trăm địch thủ như điện thiểm!
Bộc Dương Duy suýt nữa reo lên :
- Không sai! Phải lấy công để thủ thắng.
Lúc này chàng đã luyện Lục Di khí công tới độ tùy tâm ứng thủ, ý nghĩa và hành động tương thông.
Tay trái vẫn không ngờ phát khí công ngăn Đạt Ma khí công của đối phương đẩy sang, tay phải xòe ra năm ngón nhằm vào vai trái Không Trần thiền sư miệng quát :
- Lão Thiền sư cẩn thận!
Lập tức năm ngọn chỉ phong xuyên qua màn khói bắn đi như năm mũi tên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-that-tuyet/3119364/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.