Trong lúc loay hoay, vị Hình đường chủ chợt vô ý chạm phải cần câu, giật nẩy mình.
Nguyên cần câu chỉ nhỏ bằng ngón tay, dài chừng một trượng, không có vẻ gì khác thường nhưng chạm vào nghe lạnh buốt!
Lão ngư ông vội vàng chạy đến nói :
- Tiểu lão nhi thật đoản hậu quá, bỏ cần câu đây làm vướng víu trở ngại.
Nói xong đưa tới giắt lên mui thuyền.
Ngô Nam Vân nhìn theo dáng đi nhẹ nhàng linh hoạt của lão ta, mỉm miệng cười thầm, nghĩ bụng :
- Bang chủ nhìn người thật tinh!
Song Liên Chưởng Tống Phi sắp xếp cho mọi người lên thuyền, miêng không ngớt quát tháo lão ngư ông.
Bộc Dương Duy vẫn ngồi trên lưng ngựa, đưa mắt nhìn con lạch rồi dùng Truyền âm nhập mật hỏi Ngô Nam Vân :
- Ngô đường chủ, con lạch rộng chừng ba mươi trượng, gió không lớn lắm. Nếu xảy ra sự cố, Đường chủ có thể thi triển công phu Lăng ba hư bộ vượt qua được không?
Ngô Nam Vân đáp :
- Ty chức nghĩ rằng có thể, nhưng không dám chắc.
Lại hỏi :
- Bang chủ có cách gì để phòng không?
- Đường chủ cứ yên tâm. Chỉ cần cảnh giác với mọi hành động của lão ta là được.
Bộc Dương Duy đến bên Bát Tý Thần Sát Cố Tử Quân. Hai người thấp giọng trao đổi kế hoạch một lúc, sau đó Cố Tử Quân truyền cho mọi người mệnh lệnh cảnh giác đề phòng.
Chờ mọi người ổn định xong, Bộc Dương Duy tới bên thuyền, nhìn lão ngư ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-that-tuyet/3119348/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.