Sau khi Ngân Ưng Cô Tẩu đi khỏi. Bộc Dương Duy cũng ói ra một ngụm máu, ngồi xuống vận công.
Bạch Thúy Bình kinh hãi kêu lên :
- Duy ca!
Bộc Dương Duy nhắm mắt không đáp.
Vừa qua một đêm đấu với Độc Quỷ Trần Thường rồi tới Bắc Hải Kình Hồ Ba và Hắc Sa đảo chủ Ba Hào, chàng đã hao tổn rất nhiều chân lực, vừa rồi dốc toàn lực đấu với Ngân Ưng Cô Tẩu một chưởng, tuy có thắng một chút nhưng cũng đã bị nội thương.
Bạch Thúy Bình lo lắng ngồi xuống bên cạnh, lấy khăn lau sạch máu trên môi chàng, xong rút kiếm đứng bảo hộ.
Chính lúc ấy có một người tiến lại gần, đứng ở mép rừng cách đó chừng năm trượng.
Bạch Thúy Bình chưa phát hiện ra. Đó là một lão nhân chừng năm mươi tuổi, mình bận tử y, mặt mũi thâm trầm.
Lợi dụng Bạch Thúy Bình quay lưng lại, lão từ chỗ nấp bước ra...
Bất thần Bạch Thúy Bình quay lại, trầm giọng hỏi :
- Các hạ là ai?
Nàng không dám nói to vì sợ làm kinh động đến Duy ca. Trong trường hợp này, nếu bị kinh động thì rất dẽ bị tẩu hỏa nhập ma.
Từ y lão nhân không đáp, nhìn dán mắt vào Bạch Thúy Bình thốt lên :
- Thật là trang giai nhân tuyệt sắc vô song! Tây Thi, Khuổng Việt ngày xưa cũng chỉ đẹp đến thế là cùng!
Bạch Thúy Bình cầm chắc kiếm, khẽ quát :
- Ngươi là ai sao không trả lời? Nhìn người ta như thế, có biết sĩ diện không?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tu-la-that-tuyet/3119341/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.